Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 940 - Chương 940: Thảo Nguyên Xanh Kỳ Lạ (1)

Chương 940: Thảo nguyên xanh kỳ lạ (1)
Lúc trước đánh nó một cái đến mức trở tay không kịp, khiến nó thiệt hại nặng nề.

Nhưng trong lòng Lâm Mặc Ngữ cũng biết, nếu như tiếp tục đánh thì người chết chắc chắn sẽ là mình.

Huống chi bây giờ nó lại quay trở lại, chắc chắn là có chuẩn bị để đến báo thù.

Không biết vì sao Lâm Mặc Ngữ lại có thể cảm nhận dược [Cực Diệp Mẫu Thụ] đã có trí tuệ nhất định, trí tuệ của nó cao hơn cả [Giao Long Kịch Độc].

Cho nên Lâm Mặc Ngữ không muốn lại đối đầu với nó, ít nhất không phải là bây giờ.

Không lâu sau khi Lâm Mặc Ngữ rời đi, [Cực Diệp Mẫu Thụ] có hình dáng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, ầm ầm đáp xuống nơi ban đầu của đầm độc.

Những chiếc lá của nó không ngừng rung lên như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.

Nhưng lúc này Lâm Mặc Ngữ đã rời đi rất xa, không biết đã đi hướng nào.

Nó phát ra một âm thanh khàn khàn trầm thấp, thể hiện sự tức giận của mình.

Vô số dây leo như roi da co giãn quất đập khắp nơi, đại đại nứt ra ào ào, khối đá kiên cố bị quất nát thành từng mảnh.

Những tảng đá này dù Lâm Mặc Ngữ dùng hết sức lực cũng khó mà lung lay được, trước mặt nó thì chẳng khác miếng đậu phụ là bao.

Cuối cùng, nó tức giận quay trở lại lãnh địa của mình.

Lâm Mặc Ngữ bay một mạch hàng trăm cây số, lướt qua vô số đá lớn gạch vụn.

Mãi cho đến khi Đại Địa xảy ra thay đổi thì hắn mới dừng lại.

Hắn biết mình lại bước vào lãnh thổ của một con BOSS khác.

Trên vùng Đại Địa này, khu vực phân biệt rất rõ ràng.

Giống như lãnh địa giữa [Cự Diệp Mẫu Thụ] và [Giao Long Kịch Độc] sẽ có một ranh giới phân biệt vô cùng rõ ràng.

Lâm Mặc Ngữ cũng chẳng biết bình thường giữa mấy con BOSS sẽ ở chung với nhau thế nào, liệu có đánh nhau hay không.

Nhưng cũng chẳng liên quan gì đến hắn.

Vừa phát hiện ra địa hình có sự thay đổi, hắn lập tức bay xuống.

Mục tiêu trên không quá lớn, lỡ như lại chạm phải một con BOSS biết bay thì rất có thể sẽ bị nhắm vào.

Mặt đất nơi hắn đáp xuống có hơi mềm.

Ở đây bao phủ bởi cỏ xanh cao nửa thước, là vùng thảo nguyên.

Thảo nguyên trải dài vô tận, khi còn ở trên không trung, Lâm Mặc Ngữ vẫn không nhìn thấy điểm cuối của thảo nguyên là ở đâu.

So với Đại Địa Giao Quái hoang vắng thì trông nơi này lại tràn đầy sức sống.

Có một cơn gió nhẹ thổi qua, nhánh cỏ khẽ uốn cong, phát ra âm thanh xào xạc êm dịu.

Thảo nguyên không phải là đồng bằng, bên trong nhấp nhô liên tục.

Thường thì một sườn của một cánh thảo nguyên nhỏ nối tiếp với sườn của một cánh thảo nguyên khác cao hơn, giống như những đợt sóng băng nhấp nhô.

Khi đi trên thảo nguyên, Lâm Mặc Ngữ luôn cảm thấy có hơi kỳ lạ.

Mặt đất mềm mại, nhiệt độ dễ chịu nhưng hắn luôn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo truyền lên từ lòng bàn chân.

Vì tò mò, Lâm Mặc Ngữ triệu hồi Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo, chuẩn bị vén cỏ ra để xem chuyện gì đang xảy ra.

Rốt cuộc ở dưới lớp cỏ có cái gì, sao lại khiến hắn cảm thấy lạnh lẽo như thế.

Nhánh cỏ cứng cáp đến bất ngờ, Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo khó mà di chuyển được nó.

Như thế này càng kì lạ hơn, nếu là cỏ bình thường thì sao có thể cứng đến như vậy.

Bây giờ vùng thảo nguyên này mang lại cho Lâm Mặc Ngữ cảm giác là một vật thể.

Cỏ không mọc trong đất bùn mà mọc trên một vật thể nguyên khối nào đó.

Dưới sự ra lệnh của Lâm Mặc Ngữ, Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo vung rìu lên, dùng hết sức đập xuống.

Tiếng ồm ồm vang lên.

Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được mặt đất rung chuyển nhẹ.

Sức mạnh của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo được hấp thu tiêu hóa, không gây ra được bất kì tổn hại nào.

“Kiên cố quá.”

Thông qua cú đánh này, Lâm Mặc Ngữ xác nhận rằng vùng thảo nguyên này cực kì chắc chắn, không kém Đại Địa Giao Quái trước đó là bao.

Lại một cơn gió khác thổi qua, nhánh cỏ bị thổi hơi cong xuống.

Lâm Mặc Ngữ cảm giác được có gì đó không ổn, lần này những góc mà nhánh cỏ bị uốn cong đều nhằm vào Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.

Lại nhìn vào chỗ ngọn cỏ, hình như đang lấp lánh ánh sáng cực kì sắc bén.

Vù!

Âm thanh xé gió lanh lảnh chợt vang lên.

Lâm Mặc Ngữ vô thức lùi về phía sau mấy bước.

Vô số nhánh cỏ xung quanh bắn ra như những thanh kiếm sắc bén, giống như những thanh kiếm nhỏ đánh vào Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo, phát ra những âm thanh leng keng rõ ràng.

Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo lập tức chịu lấy sát thương cực kì lớn.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ cực kì khiếp đảm, nếu như không phải có liên kết toàn diện ở đó thì con Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo này đã toi đời.

Chỉ trong nháy mắt, ít nhất hàng trăm ngọn cỏ đồng thời bay ra ngoài.

Sau một đợt tấn công, nhánh cỏ lại quay lại mặt đất và mềm mại trở lại.

Cảnh tượng vừa rồi giống như chưa từng xảy ra vậy,

Lâm Mặc Ngữ có hơi kinh ngạc.

Hắn cảm thấy là do cú tấn công của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo đã khiến mấy nhánh cỏ đó phản kích lại.
Bình Luận (0)
Comment