Chương 941: Thảo nguyên xanh kỳ lạ (2)
Lí do vì sao chỉ phản kích một đợt thì cũng là vì Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo chỉ đánh nó một cái.
Nếu đánh thêm vài cái nữa thì…
Lâm Mặc Ngữ lại ra lệnh cho Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo dùng rìu đập xuống đất, sử dụng ít lực hơn trước.
Lâm Mặc Ngữ lại lui về phía sau mấy bước, quan sát từ xa.
Quả nhiên, lại có một đám cỏ bay ra, như một thanh kiếm sắc bén đánh vào người Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.
Chỉ là số lượng nhánh cỏ lần này ít hơn lần trước rất nhiều.
Sau khi tập hợp đầy đủ, nhánh cỏ lại trở lại vị trí ban đầu, quay về lại trên đất.
“Thêm một lần nữa!”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ động, Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo lại đập xuống
Lần này, rìu của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo lóe lên ánh sáng đỏ, kích hoạt các kỹ năng, sức mạnh mạnh hơn trước gấp mấy lần.
Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất lại rung chuyển, lan rộng ra xa.
Giây tiếp theo lập tức xảy ra chuyện khiến Lâm Mặc Ngữ kinh hãi.
Trong bán kính vài trăm mét, tất cả nhánh cỏ đều đồng loạt nhắm vào Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.
Trong nháy mắt, vô số nhánh cỏ bay ra.
Lốp bốp đánh vào người của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.
Vùng thảo nguyên xanh mướt ban đầu trở nên trơ trọi trong nháy mắt.
Không cần suy nghĩ, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng thả quân đoàn Vong Linh ra để Vu Yêu tướng quân tiến hành trị liệu.
Trên mặt đất bán kính vài trăm mét, hơn hàng vạn nhánh cỏ cùng lúc đánh vào Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo, nháy mắt tạo thành sát thương cực kì lớn.
Những sát thương này được tất cả các thành viên của quân đoàn Vong Linh cùng nhau gánh chịu.
Toàn bộ Khô Lâu đều bị thương cùng một lúc.
May mà kiểu tấn công này chỉ kéo dài một đợt, sau đợt đó lại trở lại bình thường.
“Ra một cái, trả lại một cái.”
“Tấn công càng mạnh, phản công cũng càng mạnh.”
“Hình như thảo nguyên này có thuộc tính Phản sát thương.”
Hắn nhớ đến một kỹ năng trong chức nghiệp kỵ sĩ: Phản sát thương.
Kỹ năng Phản sát thương của kỵ sĩ có thể dội lại nguyên vẹn đòn tấn công của kẻ địch.
Hình như thảo nguyên này cũng như vậy.
Đòn tấn công của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo càng mạnh thì sát thương phản lại càng lớn.
Nhưng khi hắn giẫm lên cỏ, rõ ràng nó đã bị đạp đến cong dẹt xuống, hình như cũng không bị phản công.
Cho thấy rằng nó cũng có một mức độ nhất định, chỉ khi vượt quá mức độ này thì cơ chế Phản sát thương mới được kích hoạt.
Lâm Mặc Ngữ thử nhấc chân lên rồi nhẹ nhàng dùng sức dẫm xuống.
Sức mạnh của nó bây giờ không hề yếu, cú dẫm này, theo ước tính của Lâm Mặc Ngữ cũng đã dùng xấp xỉ 5 vạn điểm sức mạnh.
Quả nhiên một giây sau, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy có trăm nhánh cỏ đồng thời hướng về phía mình, hắn đã bị khóa chặt.
Là kiểu khóa chặt đến từ linh hồn, không thể tránh được.
Nhánh cỏ bay ra đánh lên người hắn đều bị Áo Giáp Hài Cốt chặn lại.
Trải qua mấy lần thử nghiệm, Lâm Mặc Ngữ đã chứng thực được suy đoán của mình.
Ngoài việc cực kỳ cứng rắn thì vùng Đại Địa này còn có thuộc tính Phản sát thương.
Di chuyển bình thường thì không sao nhưng nếu hơi dùng lực một chút sẽ bị phản công ngay.
Ví dụ Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo đi lại trên đó không thành vấn đề.
Nhưng một khi chạy hết sức, dùng quá nhiều lực sẽ bị bắn ngược trở lại.
Trong lúc thử nghiệm, Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo chạy hết tốc lực về phía trước, sau đó nhánh cỏ không ngừng rời khỏi mặt đất để tấn công Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.
Hình ảnh đó, khỏi phải nói là đẹp đến mức nào.
Sau khi hiểu rõ điều này, Lâm Mặc Ngữ dứt khoát sử dụng Cánh Vong Linh Tia Chớp, không giẫm lên cỏ nữa, luôn duy trì độ cao khoảng nửa mét với mặt cỏ, bay nhanh về phía trước.
Đi từng bước thật sự quá chậm, đi nhanh thì lại thu hút sự tấn công.
Chi bằng bay thấp.
Thảo nguyên cực kỳ yên tĩnh, Lâm Mặc Ngữ đi về phía trước cả mấy cây số vẫn không chạm phải con quái vật nào.
Thế này khiến hắn tưởng rằng trên vùng Đại Địa này không có quái vật.
Mãi cho đến khi nhìn thấy một cái hồ nước.
Trên thảo nguyên xuất hiện hồ nước là chuyện bình thường, Lâm Mặc Ngữ cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thậm chí Lâm Mặc Ngữ còn cảm thấy liệu có con quái vật nào trong hồ nước không.
Nhưng những gì xảy ra tiếp theo đã phá hủy toàn bộ sự tưởng tượng của hắn.
Một xoáy nước bắt đầu xuất hiện ở trung tâm hồ, nước bên trong nhanh chóng biến mất, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.
Hồ này không lớn, đường kính cũng chỉ khoảng ba mươi mét, thậm chí nói nó là một cái đầm cũng không quá.
Sau khi nước cạn, một con quái vật khổng lồ bò lên.
Ngoại hình của con quái vật trông giống như một con bạch tuộc dưới biển, toàn bộ cơ thể nó cũng có màu xanh lục, mọc ra tám cái xúc tu khổng lồ.