Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 963 - Chương 963: Cuối Cùng Cũng Xé Rách Mặt (1)

Chương 963: Cuối cùng cũng xé rách mặt (1)
“Nếu đã gặp rồi vậy thì không khách khí nữa.”

Lúc đọc tài liệu Lâm Mặc Ngữ đã hơi động lòng.

Món đồ có thể mãi mãi nâng cao lực Miễn Dịch Nguyên Tố Điện, đều có giá rất cao.

Cho dù mình không dùng được thì cũng có thể lấy đi giao dịch đổi thành món đồ khác.

Phong Lôi Tảo Đoàn đang điên cuồng công kích đột nhiên bất động, một lớp bạch cốt bao trùm lấy nó.

Đột nhiên nhóm chức nghiệp giả đang bị bao vây phát hiện ra rằng các xúc tu của đám tảo Phong Điện trở nên bất động và có một chất màu trắng xuất hiện trên bề mặt của chúng.

Trong chốc lát, áp lực của bọn họ đã giảm đi nhiều.

Vài vị chức nghiệp giả đứng đầu hét to một câu: “Nắm chắc cơ hội, phản kích!”

Bọn họ bắt đầu xuất ra những đòn tấn công quyết liệt về phía quái vật Phi Ngư.

Cùng lúc đó, quái vật Phi Ngư cảm ứng được bầy tảo Phong Điện đang bị tấn công nên một lượng lớn quái vật Phi Ngư lao xuống biển để gây rắc rối cho Lâm Mặc Ngữ.

Điều này cũng giúp gánh nặng của bọn họ được giảm bớt đi một phần nhỏ.

Nhóm chức nghiệp giả phản kích bằng tất cả sức mạnh của họ, trong số đó có ba gã chức nghiệp giả đã vượt qua cấp độ 80 đang dồn toàn lực vây công Phi Ngư Lãnh chúa.

Ngay cả là bọn họ cũng cần phải dồn toàn lực để ứng phó thì mới có thể chiến đấu được với Phi Ngư Lãnh Chúa cấp độ 80.

Những chức nghiệp giả này đến từ cùng một phe, mặc cùng một loại trang phục.

Bọn họ có thể chống đỡ suốt một thời gian dài như thế dưới sự vây công của hơn một ngàn quái vật Phi Ngư chứng tỏ vốn dĩ sức chiến đấu của bọn họ cũng khá mạnh.

Bây giờ, khi không bị bầy tảo Phong Điện quấy rối, sức chiến đấu của họ bộc phát toàn diện.

Từng con Phi Ngư bị tiêu diệt và rơi xuống.

Phi Ngư Lãnh Chúa bùng nổ kỹ năng khiến tia chớp lóe lên.

Dưới sự chỉ huy của con Lãnh Chúa, tất cả Phi Ngư bay qua bay lại.

Thân thể của chúng nó chính là vũ khí mạnh mẽ nhất.

Trận chiến giữa hai bên lập tức bước vào giai đoạn quyết định.

Có vẻ Phi Ngư Lãnh chúa đang hơi sốt ruột, nó liên tục phát ra tiếng kêu sắc nhọn.

Nhóm chức nghiệp giả đang vây công Phi Ngư Lãnh Chúa chợt nhận ra điều gì đó, hét to: “Không ổn rồi, có người đang diệt bầy tảo Phong Điện. Đội ba, các ngươi đi xuống nhìn thử xem.”

“Được!”

Có vài người lập tức đáp lời, bọn họ làm lơ quái vật Phi Ngư mà trực tiếp bay thẳng xuống dưới.

Ngay tại lúc bọn họ sắp vọt vào trong nước thì Lâm Mặc Ngữ từ trong phi ra.

Thứ Lâm Mặc Ngữ đang cầm trên tay chính là một đống thi thể của bầy tảo Phong Điện.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Lâm Mặc Ngữ đã nhẹ nhàng tiêu diệt sạch bầy tảo Phong Điện.

Lúc này, Phi Ngư Lãnh Chúa phát ra một tiếng thét chói tai rồi quay gót bỏ đi với Lôi Quang Tia Chớp.

Toàn bộ Phi Ngư cũng tháo chạy về phía xa trong nháy mắt, tốc độ bay của chúng rất nhanh đến mức chỉ chốc lát sau đã không thấy bóng dáng đâu.

Vì bầy tảo Phong Điện đã bị giết nên bọn nó đã đánh hơi được nguy hiểm.

Bản năng sinh tồn khiến nó bỏ chạy mà không quay đầu lại.

Lâm Mặc Ngữ hơi cảm thán trong lòng: “Chạy cũng nhanh thật đấy.”

Mặc dù hắn có khả năng cản lại nhưng điều đó không cần thiết.

“Đừng đuổi theo!”

Người đứng đầu hét to một tiếng và dời lực chú ý lên Lâm Mặc Ngữ.

Mục tiêu chuyến đi này của bọn họ không phải quái vật Phi Ngư mà là bầy tảo Phong Điện trong tay Lâm Mặc Ngữ.

Người đứng đầu nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ bằng ánh mắt lạnh lùng và cả một chút kinh ngạc.

“Cấp 52? Có vẻ như đã ẩn cấp độ đi rồi nhỉ.”

Dù thế nào gã cũng không thể tin được việc một người chỉ ở cấp 52 lại có thể giết chết được bầy tảo Phong Điện.

Hơn nữa, làm sao người ở cấp độ 52 lại có thể đi vào không gian hạ tầng được.

Có điều, Lâm Mặc Ngữ đã có thể tiêu diệt bầy tảo Phong Điện nên gã vẫn thấy khá kiêng dè với thực lực của Lâm Mặc Ngữ.

Nhìn xung quanh cũng không thấy có ai khác nhưng gã cũng không xác định được rằng liệu đồng bọn của Lâm Mặc Ngữ có ẩn mình dưới nước không.

Gã hạ giọng trao đổi với đồng đội hai câu. Sau đó, một đôi mắt hổ nhìn chằm chằm vào Lâm Mặc Ngữ, trong ánh mắt gã ẩn chứa cả sát ý: “Vì sao người Thần Hạ lại đoạt BOSS của chúng ta?”

Lâm Mặc Ngữ đã nhận ra nhóm người này thuộc về Thánh Đốc Giáo. Trang phục của Thánh Đốc Giáo tương đối đặc biệt nên rất dễ phân biệt.

Quan hệ giữa Thánh Đốc Giáo và đế quốc Thần Hạ chỉ miễn cưỡng xem như tạm được, không tốt cũng chẳng xấu.

Bình thường không có xung đột gì quá lớn xảy ra nhưng trước giờ cũng không giao thiệp quá nhiều.

Lâm Mặc Ngữ không thích ánh mắt của gã: “Ta cho rằng các ngươi đang bị bao vây nên mới tốt bụng giúp các ngươi một lần.”
Bình Luận (0)
Comment