Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 100 - Chương 1106 - Giải Quyết Năm Người 2

Chương 1106 - Giải quyết năm người 2
Chương 1106 - Giải quyết năm người 2

Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới?

Lâm Phong nhìn đối phương dường như đang do dự, đặt một tay lên bên trên vòng tay lén lút mở ra camera, cuối cùng gật đầu:

- Được, vậy các ngươi đến đây đi.

Sau khi mấy người thấy Lâm Phong đồng ý với yêu cầu của bọn họ, bọn họ nhất thời vui vẻ. Người cầm đầu lại nhìn Vô Thường:

- Vậy Lâm ca, ngươi có thể thu hồi lại linh thú này của ngươi không? Chúng ta nhìn nó thật sự thấy hơi sợ, nó quá lớn rồi.

Trong lòng Lâm Phong liên tục cười lạnh. Hiện tại, hắn đã có thể xác định được bọn họ định làm gì.

- Được rồi, Vô Thường, trở về.

Lâm Phong hoàn toàn là thái độ “ta hoàn toàn phối hợp với các ngươi diễn kịch”. Nhưng năm người đối diện không ý thức được Lâm Phong thật sự quá phối hợp, trong đầu đều nghĩ tới chuyện nổi danh sau này.

- Được, chúng ta tới đây.

Cùng lúc đó, bốn người phía sau hắn đang khẽ phân công chiến thuật:

- Chờ lát nữa đến gần, ngươi đi đối phó với Hạ Sơ Tuyết, bốn người chúng ta sẽ mau chóng giải quyết Lâm Phong, không nên nương tay, tuyệt đối không thể để cho Lâm Phong gọi ra con linh thú kia của hắn, nếu không chúng ta khẳng định sẽ không đánh lại.

- Vậy nếu giết người. .

- Ôi, linh thú ở nơi hoang dã này nhiều như vậy, chết một Ngự Thú Sư cũng là là chuyện rất hợp lý chứ? Ai nói thiên tài Ngự Thú Sư sẽ không chết nơi rừng rậm hoang vu, hiệu trưởng cũng đã nói rồi mà.

Sau khi kiên định với ý tưởng này, năm người đi về phía Lâm Phong, cố gắng che giấu quả cầu linh thú của mình.

Khi bọn họ tới đủ gần Lâm Phong, có người đột nhiên hét lớn một tiếng, năm con linh thú đều được gọi ra:

- Ra tay! Lâm Phong ngươi chưa từng nghĩ tới …

Hắn còn chưa nói hết lời, trên mặt đã nhận một cú đấm mạnh của Lâm Phong, cả người bay ngược ra sau, ngã trên mặt đất. Bốn người khác nhìn thấy biến cố đột nhiên xuất hiện, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, nhất thời ngây ra tại chỗ.

Bọn họ thật sự không ngờ, Lâm Lăng Nhân dạy Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết có bao gồm thêm nhiều thuật đánh cường hóa thể năng!

- Chưa từng nghĩ cái gì? Các ngươi chỉ có thể nghĩ ra thủ đoạn thấp hèn như vậy à? Các ngươi thật sự khiến ta hơi thất vọng đấy.

Sau khi Lâm Phong đánh trước một quyền, giải quyết xong một người, Hạ Sơ Tuyết ra lệnh rất nhanh:

- Bạch Linh, dùng Băng Phong Bạo công kích linh thú của bọn họ!

Tuy Hạ Sơ Tuyết không tính ra tay với bản thân bọn họ, nhưng không chậm trễ chuyện gọi linh thú tới, ra tay vô cùng quyết đoán.

Mà Lâm Phong lại đánh từng cú đấm vào thịt, không giống như một Ngự Thú Sư, ngược lại càng giống với một tên côn đồ ngoài đường phố, trực tiếp đánh ngã cả bốn người xuống đất:

- Các ngươi tưởng người khác không nhìn ra được thủ đoạn ngu xuẩn này của đám người các ngươi à?

Nhìn năm người thoáng cái đã ngã xuống đất, còn có năm con linh thú bị đóng băng, Lâm Phong ngồi xổm xuống đất, nhìn dáng vẻ bọn họ bị bể đầu chảy máu, cười ha ha:

- Lần sau nhớ kỹ bảo vệ mình trước đã. Nói thật, lão tử không cần linh thú cũng có thể xử lý các ngươi.

Sau khi Lâm Phong nói xong lại vung tay lên, cuối cùng để lại một câu rồi dẫn theo Hạ Sơ Tuyết rời khỏi hiện trường.

- Nhanh dậy đi, mùi máu sẽ thu hút những linh thú khác tới đấy. Sau năm phút, linh thú của các ngươi có thể hồi phục lại bình thường.

Lúc rời đi, Lâm Phong lại gọi ra Vô Thường cõng con mồi, hai người tiếp tục đi về phía hồ nước ở hạ lưu con sông như kế hoạch ban đầu.

Đi được nửa đường, Hạ Sơ Tuyết vẫn còn tức giận:

- Sao đám người kia có thể ngậm máu phun người trả đũa như thế chứ? Bọn họ còn muốn trực tiếp ra tay với chúng ta.

Lâm Phong cười ha ha:

- Đây chính là hình ảnh thu nhỏ của thế giới Ngự Thú chân chính. Không phải tất cả Ngự Thú Sư đều là phần tử xấu, thậm chí phần lớn bọn họ đều không phải là phần tử xấu. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, không nên có lòng hại người, nhưng phải có lòng đề phòng người

Hai người trở lại con đường cũ, rất nhanh đã đến bờ sông, nhìn con sông rộng lớn và trong vắt, xung quanh đầy cỏ dại mọc um tùm tươi tốt, bướm chim bay lượn trên cỏ hót líu lo, hoàn toàn là quang cảnh hài hòa, bừng bừng sức sống.

Hạ Sơ Tuyết đang cáu vì mấy tên vừa rồi, nàng nhìn thấy phong cảnh tự nhiên như vậy cũng không khỏi thích thú.

- Thật ra nơi hoang dã cũng rất tốt. Ngươi xem cảnh tượng như vậy thật đẹp.

Lâm Phong bình thản tiếp tục đi về phía trước, trong lòng bắt đầu nhớ lại những phong cảnh tự nhiên tuyệt đẹp tương tự:

- Chờ sau này có cơ hội tiến vào cấm địa, ngươi sẽ biết thế nào mới thật sự là quỷ phủ thần công của tự nhiên. Phong cảnh Ngũ Nhạc khác nhau, Thập Vạn Đại Sơn trải dài, Trường Bạch Sơn quanh năm có tuyết bay...

Nhớ lại những phong cảnh tự nhiên tuyệt đẹp kia, nhưng bây giờ đã tràn đầy linh thú, thậm chí còn có khả năng tồn tại thiên thú, thánh thú thậm chí là thần thú, trong lòng Lâm Phong không khỏi kích động.

Bình Luận (0)
Comment