Nhưng đương nhiên khẳng định vẫn muốn lấy được chút chỗ tốt từ hắn, quyền chưởng khống Dược Linh Tông không có sức hấp dẫn lớn với Nghiễm Dã Quân.
Thứ thật sự khiến hắn quan tâm chính là Lâm Phong, xem hắn có thể giúp mình liên lạc với môn phái hoặc thế lực phía sau hắn hay không, như vậy đối với Nghiễm Dã Quân mới là thứ có tác dụng lớn nhất.
Mà Lâm Phong nghe hắn nói như vậy, trong lòng cũng vô cùng gấp gáp. Dẫu sao Lâm Phong hiểu rõ phía sau mình căn bản không có môn phái hay thế lực nào.
Nếu hắn tùy tiện bịa một cái khẳng định sẽ xảy ra vấn đề. Dù sao đoán chừng sau khi cầm tới tay, tên này chắc chắn sẽ đi nghiệm chứng ngay lập tức.
Nhưng nếu không cho e rằng không ổn lắm, cho nên rốt cuộc làm cách nào mới đuổi Nghiễm Dã Quân trở thành một chuyện vô cùng phiền phức.
- Ngươi yên tâm là được rồi, ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào Dược Linh Tông, hơn nữa ta quả thật muốn rời khỏi nơi này, còn về thư tiến cử này tạm thời không để lại cho ngươi.
- Dù sao gia sư không thích người lạ tới viếng thăm hắn, chẳng qua ta nhớ kỹ giao tình lần này của ngươi, ngày sau sẽ có chỗ tốt cho ngươi.
Chuyện lúc này hắn có thể làm chính là giả vở thâm trầm, giả vờ càng thần bí khó lường, như vậy có lẽ có thể lừa được. Nếu không chỉ sợ dù lại đánh một trận với Nghiễm Dã Quân, mặc dù Lâm Phông không sợ hắn, nhưng trong lòng nhiều ít vẫn có chút ngượng ngùng.
Mà Nghiễm Dã Quân nghe được lời này của hắn, dù nói như thế nào, trong nội tâm vẫn có chút không thoải mái..
Sau khi giải quyết xong Nghiễm Dã Quân này, Lâm Phong cực kỳ quan tâm tới toàn bộ tài nguyên của Dược Linh Tông, dù sao những tài nguyên này vô cùng quan trọng với Lâm Phong.
Ở thế giới này hắn không hề có bối cảnh gì, không hề có nội tình gì, nếu trong tay không có rất nhiều tài nguyên, Lâm Phong sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Một khi xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn căn bản không thể cam đoan bản thân an toàn sống sót, cho nên hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua những tài nguyên này của Dược Linh Tông.
Nhưng Lâm Phong cũng biết đoán chừng Nghiễm Dã Quân cũng muốn những thứ này, chẳng qua hắn suy nghĩ một chút, nếu mình không hề tham dự gì vào chuyện chưởng khống Dược Linh Tông, để Nghiễm Dã Quân hoàn toàn chưởng khống, như vậy mình lấy hết những này tài nguyên hình như cũng khá hợp lý.
Dù sao nếu Lâm Phong thật sự muốn chưởng khống Dược Linh Tông, thật ra cũng không thành vấn đề, thực lực hắn mạnh hơn Nghiễm Dã Quân rất nhiều.
Chỉ là Lâm Phong cảm thấy xấu hổ nên mới không làm vậy. Đây cũng coi như một cách chia đều chiến lợi phẩm khác.
Mặc dù Nghiễm Dã Quân không nguyện ý, nhưng quả thật hắn không dám nói “Không” với Lâm Phong, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, có điều hắn ngược lại hi vọng Lâm Phong cho hắn một thứ giống như lá thư tiến cử.
Nhưng Lâm Phong lấy không ra những thứ này, cho nên chỉ có thể tìm một lý do tùy ý thoái thoác.
- Nếu đạo hữu đã nói thế, vậy Nghiễm Dã Quân ta yên lặng đợi ngày sau đạo hữu có thể một đường lên mây, đến lúc đó ta cũng có thể dính chút ánh sáng của đạo hữu.
Mặc dù không lấy được thư tiến cử mình muốn nhất từ Lâm Phong, nhưng đối với Nghiễm Dã Quân, có thể đạt thành quan hệ với Lâm Phong cũng không tệ.
Dù sao vừa nhìn đã biết ngày sau Lâm Phong sẽ là ngôi sao sáng nhất thế giới này, thậm chí có khả năng trở thành truyền kỳ một đời. Tạo quan hệ với người như vậy thật ra vẫn có thể tiếp nhận, về phần trước mắt tổn thất những tài nguyên này, tuy khiến Nghiễm Dã Quân cực kỳ đau lòng, nhưng vẫn có thể vứt bỏ.
Sau đó Lâm Phong cùng Nghiễm Dã Quân tới bảo khố của Dược Linh Tông, chuẩn bị lấy hết những tài nguyên nên lấy.
Mà sau khi vào trong bảo khố, Lâm Phong cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa cho ngây người, chỉ có thể nói những năm qua tông chủ Dược Linh Tông cất không ít đồ vật.
Tài nguyên trong này vẫn khá phong phú, đủ cho Lâm Phong sử dụng trong thời gian rất dài, sau đó Lâm Phong phát hiện một cái thùng trông cực kỳ kì lạ.
Trên cái thùng này còn dán phù phong ấn pháp trận đặc thù, Lâm Phong ý thức được thứ bên trong hẳn vô cùng quan trọng, trực tiếp cưỡng ép mở ra.
Sau khi mở ra mới biết, không ngờ toàn bộ bên trong đều là tài liệu những năm này tông chủ Dược Linh Tông để lại.
- Không nghĩ tới tên này đều để lại tất cả tài liệu thí nghiệm trong những năm này, xem ra những thứ trước đó ta lấy chẳng qua chỉ là đồ phục chế mà thôi.
- Tuyệt đối không thể giữ lại những thứ này, nếu không tương lai một khi lưu lạc ra ngoài chắc chắn là tai họa.
Lâm Phong vừa nhìn thấy những tài liệu này lập tức biết rõ, tuyệt đối không thể để những vật này lưu lạc ra ngoài.
Một khi bị những người khác đạt được, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn, dù sao những thứ trong này quả thật quá kinh khủng.