Chỉ cần hai người bọn họ có thể duy trì được cục diện, nói nói thành trắng, sau đó lại nghĩ cách cứu vãn là được rồi. Nhưng mà sau khi tộc trưởng nghe được hai người nói loạn, lại cười ha ha:
- Trai bao Lâm Phong? Các ngươi có biết Lâm Phong kia là ai không?
Nhị thúc thầm nghĩ không xong rồi, chẳng lẽ tên Lâm Phong kia có lai lịch gì sao? Không chờ người phía dưới trả lời, tộc trưởng đã đứng lên và nói tiếp:
- Tuy Lâm Phong kia không có gia tộc hay thế lực gì, nhưng trước và sau khi vào Học Viện Ngự Thú, hắn đều nổi danh, danh tiếng có một không hai, lập được kỷ lục mới trong Học Viện Ngự Thú, lại giành được giải nhất trong cuộc thi đấu.
- Bây giờ, thực lực của Lâm Phong đã có thể tương đương với học sinh năm ba năm bốn, hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu một khóa, rất được đạo sư của hắn là Lâm Lăng Nhân coi trọng. Ngươi nói cho ta biết, hắn là một gã trai bao, cấu kết với Sơ Tuyết à?
Khi nghe lời này, nhất là có nhắc tới tên của Lâm Lăng Nhân trong đó, gương mặt hai vị trưởng bối đang thâm trầm biến thành tái nhợt. Đây chính là thiên tài có danh tiếng hiển hách, Địa Thú Sư trẻ tuổi nhất không phải đùa đâu.
Lâm Phong này lại có địa vị lớn như vậy à? Lâm Phong, Lâm Lăng Nhân, chẳng lẽ hai người bọn họ là cùng một nhà?
- Loại thiên tài cấp bậc như vậy, Hạ gia chúng ta lôi kéo còn không kịp, không ngờ hai tên ngu xuẩn các ngươi lại nảy sinh xung đột với người ta ở trong trung tâm Ngự Thú Sư?
Tộc trưởng nói lời này chỉ hận không thể luyện sắt thành thép.
- Sơ Tuyết, sao lúc trước ngươi ở trung tâm Ngự Thú Sư không nhắc nhở chúng ta một câu? Không phải ngươi cố ý khơi mào khiến quan hệ giữa Hạ gia và Lâm Phong xấu đi chứ?
Nhị thúc chỉ có thể kiên trì, nỗ lực tiếp tục đổ lỗi cho Hạ Sơ Tuyết, mình tuyệt đối không thể nhả ra, bằng không xảy ra chuyện, địa vị cùng tài sản của mình đều sẽ biến mất.
- Nhị thúc, tam thúc, các ngươi còn có đám người Hạ Hùng và Hạ Linh đi theo đại sư kia vung tiền như rác ở trong khu vực trứng linh thú giá trăm vạn, ta còn quay lại đấy. Có cần ta cho mọi người ở đây thưởng thức tư thế oai hùng của các ngươi không?
Hạ Sơ Tuyết nói thẳng, đồng thời không khách khí điểm tên mấy hậu bối đi theo lúc đó:
- Nào, các ngươi nói xem trứng linh thú ở đâu tới.
- Trứng linh thú gì chứ? Sơ Tuyết tỷ tỷ đừng ngậm máu phun người, chúng ta chỉ đi theo xem thôi.
Hạ Linh vội vàng tìm cớ. Vào lúc này, bọn họ chỉ có chống đỡ cho nhị thúc tam thúc cố gắng vượt qua tình cảnh này, bọn họ mới có hy vọng. Nhị thúc cũng kiên trì với lý do của mình:
- Cho dù chúng ta có mua cũng dùng tiền của mình. Tiểu nha đầu ngươi dùng tiền của gia tộc, có phải quá đáng không?
- Tốt tốt tốt, mỗi người đều mạnh miệng, chết không chịu nhận.
Tộc trưởng giận quá mà cười:
- Sơ Tuyết, ngươi đọc sổ sách ngươi điều tra ra được cho mọi người nghe.
- Tài sản trên danh nghĩa của nhị thúc chỉ có hai cửa hàng, một quán rượu. Nhưng những người khác trong nhà bọn họ lại có tài sản rất lớn, dưới danh nghĩa của nhị thẩm có ba cửa hàng châu báu, hai khách sạn, Hạ Hùng lại có sáu cửa hàng, ba quán ăn.
- Tuần lễ trước, nhị thúc lấy từ trong gia tộc đi hơn năm triệu, trong sổ ghi dùng để hoàn thành đầu tư sản nghiệp của gia tộc, sau đó dùng năm triệu này mua một cửa hàng đứng tên của Hạ Hùng, do bản thân quản lý nhưng thực chất để Hạ Hùng đứng tên làm chủ.
- Lặng lẽ lấy đi năm triệu của gia tộc, nhị thúc không hổ danh là tay lão luyện đấy.
Giờ phút này, nhị thúc, tam thúc nghe được sổ sách mình làm giả thực sự bị phát hiện, nhất thời hai mắt tối sầm, ngã xuống ghế.
Hạ Sơ Tuyết đứng phía trên vẫn còn tiếp tục đọc tiền tham ô cùng tài sản của hai nhà. Bây giờ có thể tra được tổng cộng hơn một trăm triệu, còn có những khoản quá lâu không tra được, không rõ rốt cuộc có bao nhiêu.
- Ôi, hai người đúng là cánh tay đắc lực của Hạ gia ta. Người đâu, dẫn người này này vào phòng khách nghỉ ngơi, cũng áp giải mấy hậu bối này qua luôn. Những người khác lát nữa đi theo ta mời Lâm Phong tới, nhận lỗi với Lâm Phong.
Nói là phòng khách nhưng thật ra tương đương với giam lỏng, có thể nói tiền đồ của hai nhà này đã hoàn toàn tiêu tan. Nhưng những người khác nghe nói bọn họ còn phải đặc biệt đi mời Lâm Phong, ít nhiều gì vẫn có tranh luận:
- Tộc trưởng, chúng ta còn phải đặc biệt đi mời Lâm Phong kia sao? Làm vậy có phải sẽ khiến Hạ gia mất thể diện không?
Sắc mặt tộc trưởng thản nhiên nói:
- Thể diện của Hạ gia à? Hạ gia có thể diện lớn như Lâm Lăng Nhân không? Chỉ mượn thân phận lão sư của hắn, hắn có thể đi ngang trong địa phương nhỏ như thành phố Lan Giang này cũng được đấy. Hơn nữa, tối nay người ta phối hợp công tác với Cục Ngự Thú, người của Hạ gia chạy tới quấy rối, còn không định nhận lỗi với người ta à?