Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 127 - Chương 1133 - Gia Tộc Rèn Luyện 2

Chương 1133 - Gia tộc rèn luyện 2
Chương 1133 - Gia tộc rèn luyện 2

Bữa tiệc đầu trôi qua rất nhanh, mọi người đều cảm giác quan hệ gần gũi hơn. Chờ đến lúc sắp kết thúc, Hạ Khải rốt cuộc không nhịn được nữa, trên mặt có chút do dự, suy nghĩ mãi vẫn lựa chọn nói ra:

- Lâm Phong, qua mấy ngày nữa, tất cả gia tộc ở thành phố Lan Giang và mấy thành phố xung quanh muốn cùng tổ chức một cuộc rèn luyện cho các tiểu bối trẻ tuổi. Hạ gia chúng ta có hai chỉ tiêu, ngươi có muốn đi cùng Sơ Tuyết không?

Nghe tộc trưởng thậm chí lấy ra chỉ tiêu này, những người của Hạ gia còn lại nhất thời ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Hạ Khải. Nhất là những hậu bối khác đều lộ vẻ mặt không thể tin và khó chịu.

Dù nói buổi rèn luyện này là dành cho tiểu bối trẻ tuổi, nhưng các gia tộc của nhiều thành phố cùng Cục Ngự Thú đều sẽ tham dự trong đó, về bản chất tương tự với với một trại hè.

Trong đám người đi theo có không ít Ngự Thú Sư Hoàng Kim còn có Ngự Thú Sư Bạch Kim áp trận, những người này đều là cao tầng trong gia tộc và Cục Ngự Thú.

Được các trưởng bối bảo vệ, đám tiểu bối sẽ tiến sâu vào khu vực ngoài cấm địa để rèn luyện, không những có thể tăng thêm kinh nghiệm rèn luyện, hơn nữa còn có khả năng thu được linh thú mới.

Chỉ tiêu này quý hiếm như vậy, mỗi gia tộc cũng chỉ có một hai người. Lúc trước, Hạ gia quyết định nội bộ là một cái dành cho Hạ Sơ Tuyết, đại gia đều có thể hiểu được chuyện này.

Nhưng bây giờ Hạ Khải lại muốn lấy một chỉ tiêu khác trong gia tộc cho người ngoài?

- Tộc trưởng! Chuyện này có lẽ không thích hợp. Dù sao cũng là những gia tộc này liên kết với nhau cùng làm.

Trong gia tộc có hậu bối không nhịn được, trực tiếp lên tiếng. Lúc trước, khi đám người Hạ Hùng bị giam lại, bọn họ còn cho rằng mình có hi vọng tranh thủ được một chỉ tiêu kia.

Hạ Khải ngước mắt đảo qua bàn tiệc, nhìn mấy kẻ đang rục rịch kia, đặt nhẹ cái cốc trong tay xuống bàn:

- Ngồi xuống nói chuyện.

- Khải thúc!

Hậu bối đối diện vừa đứng lên lại không nghe theo, tiếp tục nhướng mày đứng và kêu lên.

Nghe hắn kêu như vậy, các trưởng bối còn lại nhất thời lắc đầu. Đây là bữa tiệc chiêu đãi người ngoài, ngươi là một hậu bối đột nhiên đứng lên nói xen vào, chuyện này vốn đã không hợp quy củ, bây giờ còn gọi một câu "Khải thúc"?

Gọi Khải thúc là trường hợp ở trong nhà, mà bây giờ có người ngoài ở đây, ngươi gọi như vậy là muốn mượn quan hệ thân thích trong Hạ gia tạo áp lực với Lâm Phong sao?

- Hạ Hùng mới bị kéo xuống, mấy người hậu bối các ngươi đã không nhịn được à? Ngồi xuống yên tĩnh đi! Nếu không thì theo Hạ Hùng tới phòng khách!

Không hổ danh là tộc trưởng Hạ gia, vừa nghiêm túc đã lộ vẻ uy phong, ngầm lộ ra sự thị uy nói một không nói hai, thoáng cái đã ép mấy kẻ đang manh động xuống.

- Lâm Phong tiên sinh, đã khiến ngươi chê cười rồi. Trong nhà quản giáo tiểu bối không nghiêm, sau này ta sẽ cố gắng dạy dỗ.

Hạ Khải quay đầu lại, tiếp tục hỏi Lâm Phong:

- Ngươi thấy thế nào? Ngươi có muốn đi cùng Sơ Tuyết không?

- Làm phiền Hạ gia chủ nói rõ giúp ta chuyện rèn luyện kia rốt cuộc thế nào.

Sau khi nghe Hạ Khải giải thích xong, Lâm Phong phát hiện dường như đi một chuyến cũng không sao, thật ra mình trở về vốn định thử học hỏi kinh nghiệm ở xung quanh địa phương.

- Vậy địa phương cần đi năm nay là đâu?

- Năm nay chắc là đi tới khu vực vòng ngoài của Côn Lôn Sơn.

Côn Lôn Sơn là tên của Thần Sơn đứng đầu Minh Quốc, các loại truyền thuyết liên quan tới Côn Lôn Sơn cũng liên tiếp xuất hiện. Mà lần này, bọn họ sẽ trực tiếp tiến vào khu vực vòng ngoài của Côn Lôn Sơn để tiến hành rèn luyện, cũng đủ chứng minh chất lượng của chuyến rèn luyện này.

Khu vực bên ngoài cấm địa vẫn đầy rẫy những nguy hiểm, cho dù là Ngự Thú Sư Hoàng Kim cũng phải thận trọng, chậm rãi tiến lên, bằng không vẫn có nguy cơ phải chết.

Lâm Phong chậm rãi gật đầu:

- Ta xin nhận ân tình của gia chủ Hạ gia. Nếu sau này ngài có gì cần, ta có thể giúp được thì nhất định sẽ giúp, không dám từ chối.

Hạ Khải nhận được câu trả lời này, rốt cuộc vui vẻ gật đầu.

Sau khi xác nhận Lâm Phong muốn tham gia rèn luyện, bầu không khí trong bữa tiệc vui vẻ hòa thuận. Mãi cho đến khi bữa tiệc kết thúc, sau khi đã tiễn Lâm Phong đi, mấy người tuổi trẻ mới không cam lòng tìm đến trưởng bối của mình:

- Hạ thúc dựa vào đâu lại đưa cơ hội tốt như vậy cho một người ngoài như Lâm Phong chứ?

- Đây rõ ràng là cơ hội của Hạ gia chúng ta, Hạ thúc lại đưa cho người ngoài như vậy, không khỏi quá để mắt tới Lâm Phong đi?

- Không phải đạo sư của Lâm Phong rất lợi hại à? Tại sao không bảo đạo sư của hắn dẫn hắn ra ngoài rèn luyện chứ?

Các trưởng bối nghe đám tiểu bối nói vậy, trong lòng nhiều người cũng bất mãn, nhưng bọn họ nhớ lại cảnh tượng Hạ Khải và Lâm Phong nói chuyện vừa rồi, chỉ có thể thở dài nói:

- Các ngươi vẫn quá nông cạn. Các ngươi về cẩn thận suy nghĩ xem, trong lúc tộc trưởng và Lâm Phong nói chuyện vừa rồi, đâu phải không phải là trưởng bối và vãn bối đang nói chuyện, hai người bọn họ là quan hệ ngang hàng.

Bình Luận (0)
Comment