- Xem ra đây chính là Thiên Hoang Cảnh, hoàn cảnh ở đây tốt hơn trong sự tưởng tượng của ta rất nhiều, xem ra những lo lắng lúc trước đều chỉ là vô ích.
Khi hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đi vào, lúc này cơ bản có thể kết luận bọn họ đã tiến vào Thiên Hoang Cảnh.
Xem ra những tài liệu Hàn Lãnh Tuyết nhận được lúc trước đều không có vấn đề gì, chỗ này chắc hẳn là Thiên Hoang Cảnh.
Tuy nhiên Hàn Lãnh Tuyết vừa mới dứt lời, Lâm Phong đã nhíu mày, bởi vì Lâm Phong cảm ứng được xung quanh đây có một khí tức vô cùng kỳ quái.
Hàn Lãnh Tuyết nhìn lối vào trước mặt này, hắn không để cho Lâm Phong trực tiếp đi vào. Tuy căn cứ theo những tài liệu hắn nhận được, nơi này chính là lối vào Thiên Hoang Cảnh. Nhưng dù sao ngay cả Hàn Lãnh Tuyết cũng không xác định được những tin tức đó là thật, nơi này chính là lối vào của Thiên Hoang Cảnh, cho nên hắn muốn xác định lại lối vào quả thật chính là Thiên Hoang Cảnh mới được.
Tuy nhiên muốn xác định thật ra cũng không dễ như vậy, cuối cùng Hàn Lãnh Tuyết chẳng qua chỉ xác định qua lối vào này hình như không có gì nguy hiểm, vì vậy hắn và Lâm Phong lại tiến vào.
Dù sao có nguy hiểm, bọn họ vẫn phải xông vào.
Tuy nhiên, chờ sau khi hai người bọn họ thông qua lối vào tiến vào một địa phương mới, Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết mới có thể xác định đây thật sự là Thiên Hoang Cảnh.
Lối vào bọn họ lựa chọn không có vấn đề gì, chỉ có điều hoàn cảnh nơi này quả thật tốt hơn trong tưởng tượng của Hàn Lãnh Tuyết nhiều.
Ban đầu, Hàn Lãnh Tuyết còn cảm thấy có lẽ khắp nơi bên trong Thiên Hoang Cảnh này đều vô cùng cằn cỗi, hơn nữa đều vô cùng hoang vắng. Nhưng chờ sau khi đến đây, hắn lại phát hiện tình hình thực tế không phải như vậy, ở đây tràn trề sức sống.
Nhưng ở dưới hoàn cảnh này, Lâm Phong cảm giác được một khí tức vô cùng kỳ lạ.
- Ngươi cẩn thận cảm ứng xem, có phải có một khí tức vô cùng kỳ lạ không? Ta vừa cảm ứng được loại khí tức này, ban đầu còn tưởng mình xuất hiện ảo giác. Nhưng sau khi ta cẩn thận cảm ứng mấy lần, ta thật sự thấy ở đây có khí tức kỳ quá. Hơn nữa, nó còn làm cho ta vô cùng khó chịu. Ngươi xem ngươi có thể cảm nhận được không?
Khi Lâm Phong lần đầu tiên cảm ứng được loại khí tức kỳ lạ này, hắn còn không quá chắc chắn.
Hắn không biết có phải mình đã cảm ứng nhầm hoặc có vấn đề gì khác gây ra không. Nhưng khi hắn lại cẩn thận cảm ứng, hắn vẫn có thể cảm giác được khí tức kỳ lạ này, Lâm Phong mới xác định cảm ứng của mình không sai, chỉ có điều hắn không biết đây rốt cuộc là gì.
Nhưng khí tức này làm Lâm Phong cảm thấy vô cùng khó chịu, vì vậy hắn nói chuyện này cho Hàn Lãnh Tuyết biết, muốn Hàn Lãnh Tuyết thử xem có thể cảm ứng được không.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết nghe được Lâm Phong vừa nói như vậy, hắn bắt đầu cẩn thận cảm ứng khí tức như lời Lâm Phong nói, chẳng bao lâu Hàn Lãnh Tuyết liền gật đầu.
Bởi vì hắn cũng thành công cảm ứng được khí tức kỳ lạ này, đồng thời cảm nhận của hắn cũng giống với Lâm Phong, hắn cũng cảm thấy khí tức này làm cho hắn cảm thấy không mấy thoải mái.
- Xem ra hai người chúng ta quả thật không may mắn lắm. Chắc hẳn khí tức kỳ lạ là do một thứ gần đây phát ra. Không biết đó là vật sống hay vật chết, nhưng xem ra hai người chúng ta đúng là đủ xui xẻo rồi.
Sau khi cẩn thận cảm nhận, Hàn Lãnh Tuyết xác định mình thật sự cảm ứng được khí tức này, tuy nhiên điều này cũng nhắc nhở Hàn Lãnh Tuyết, gần đó chắc chắn có một thứ tản ra loại khí tức này, nếu như vật này là một vật còn sống, thậm chí có thể là một kẻ địch.
Lúc này, hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có khả năng gặp nguy hiểm, cho nên bất kể là Lâm Phong hay Hàn Lãnh Tuyết đều đang chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với kẻ địch đột nhiên xuất hiện. Nếu chẳng may kẻ địch đột nhiên xuất hiện, vậy có thể không dễ giải quyết đâu.
Sau khi đi tới Thiên Hoang Cảnh, trong lòng hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có cảm nhận hoàn toàn khác nhau. Hàn Lãnh Tuyết không ngờ được nơi này còn tốt hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều.
Bởi vì hắn cho rằng Thiên Hoang Cảnh có thể là một nơi vô cùng cằn cỗi đồng thời khắp nơi đều có nguy hiểm, nhưng nhìn tình hình trước mắt không giống như vậy.
Thậm chí bọn họ cảm thấy ở đây đầy sức sống bừng bừng, cảm giác ngoài dự đoán của Hàn Lãnh Tuyết.
Sau khi Lâm Phong vừa tới Thiên Hoang Cảnh, hắn đã bắt đầu cẩn thận cảm ứng khí tức xung quanh, bởi vì Lâm Phong tin tưởng, nếu có nguy hiểm gì, nhất định phải để lại dấu vết ở trong không khí. Chỉ cần hắn có thể nắm bắt được vết tích này, tin tưởng hắn chắc hẳn có thể tránh được phần lớn nguy hiểm.
Tuy nhiên Lâm Phong không nắm được vết tích, ngược lại cảm ứng được một khí tức vô cùng quỷ dị, đồng thời khí tức kỳ lạ này có vẻ như cách bọn họ không xa.