- Chẳng lẽ hai người các ngươi muốn ta một mình đối đầu với hai người các ngươi sao? Ta cảm thấy chúng ta hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy. Điều này quả thật có chút nguy hiểm.
Thư Ngư không ngốc. Bây giờ nó đã hiểu rõ hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có ý gì, nó đột nhiên có một dự cảm chẳng lành. Cũng may, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thật ra chỉ muốn chơi đùa với nó một lát, không định thật sự làm gì nó.
Nếu không với thực lực của Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, chỉ sợ lần này Thư Ngư sẽ thật sự gặp nguy hiểm.
Lâm Phong nhìn thấy Thư Ngư hình như đang chất vấn về thực lực của hai người bọn họ, hắn đột nhiên nghĩ tới một ý định xấu xa. Nếu Thư Ngư không quá tự tin về thực lực của mình và Hàn Lãnh Tuyết, vậy bọn họ sẽ để cho nó thử qua, như vậy sau đó nó chắc chắn sẽ không quá lo lắng nữa.
Dù sao lần này bọn họ đi tới đây, mặc dù trong đó có thể có nguy hiểm, nhưng Lâm Phong tin tưởng có hắn và Hàn Lãnh Tuyết ở đây, cho dù có nguy hiểm cực lớn, bọn họ tối thiểu vẫn có thể bảo đảm được tính mạng của mình.
Mặc dù trong Thiên Hoang Cảnh có khả năng sẽ xuất hiện một vài nguy hiểm chưa rõ, nhưng Lâm Phong tin tưởng chúng tuyệt đối không thể làm gì được mình. Cho nên Lâm Phong không quá lo lắng về chuyện này.
Chuyện muốn làm cho Thư Ngư biết được thực lực của hai người bọn họ thật ra không khó, chỉ cần nó tự ngừng thử qua, tin chắc nó có thể hiểu rõ được thực lực của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết rốt cuộc thế nào.
Cho nên hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có ý định rõ ràng, muốn để cho bản thân Thư Ngư tới một mình đối đầu với bọn họ. Nếu hai người bọn họ quả thật bị Thư Ngư đánh, nó chắc chắn sẽ biết rõ thực lực của hai người bọn họ rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Chờ sau khi Thư Ngư hiểu rõ, nó lại lập tức hoảng sợ. Dù sao nó cũng biết rõ thực lực của mình chắc chắn không phải là đối thủ của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết. Đến lúc đó, mình chắc chắn sẽ chịu khổ không ít.
- Ngươi xem, dù sao bây giờ chúng ta cũng không có chuyện gì, hơn nữa người bạn có thắc mắc đối với thực lực của hai chúng ta, nếu vậy, chúng ta sẽ để cho ngươi thử qua. Như vậy, ngươi mới có thể hiểu rõ thực lực của hai người chúng ta thế nào, sau này ngươi sẽ không còn lo lắng như vậy nữa. Chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi.
Hàn Lãnh Tuyết cũng bị lời nói của Lâm Phong kích thích, hắn rất nóng lòng muốn thử. Vì vậy, hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết chậm rãi tiến về phía Thư Ngư.
Nói thật ra, lúc này Thư Ngư rất muốn rời đi, nhưng đáng tiếc tốc độ của nó tuyệt đối không thể nhanh bằng hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết.
Nó vừa muốn chạy trốn đã bị Lâm Phong chặn lại. Lâm Phong chắn ở trước mặt nó, Hàn Lãnh Tuyết lại ở sau lưng, đang đi thẳng về phía nó.
Lúc này, Thư Ngư biết mình không nên nghi ngờ về thực lực của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, nếu nó không nghi ngờ sẽ không có cục diện như bây giờ.
Lúc này, cho dù nó muốn chạy cũng không chạy được. Vì vậy, Thư Ngư xị mặt ra, lặng lẽ chờ đợi hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết tới đánh nó.
Hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết không chỉ phòng ngự, bắt đầu điên cuồng đánh Thư Ngư. Nhưng thật ra hai người đều không dùng lực.
Mặc dù Thư Ngư nhìn có vẻ như bị đánh rất thảm nhưng trên thực tế không hề bị thương. Dù sao hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng không phải thật sự muốn đánh Thư Ngư.
Cho nên Thư Ngư nhị đánh không ít nhưng trên thực tế thực lực không bị ảnh hưởng gì,
- Được rồi, hai người không cần đánh ta nữa. Bây giờ ta không còn sợ nữa, chào đón với thực lực của hai ngươi mạnh tới mức nào rồi. Lúc trước, và không nên nghi ngờ hai người. Ta xin lỗi hai người về chuyện đó.
Thư Ngư Xem như đã biết rõ rốt cuộc thực lực của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết mạnh tới lúc nào. Thật ra Thư Ngư chỉ cần vừa suy nghĩ cũng có thể hiểu rõ, nếu thực lực của hai người bọn họ không mạnh, sao bọn họ có thể phá tan được cái kén màu đen của nó. Bây giờ đúng là tai bay vạ gió.
Hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết chậm rãi đi về phía Thư Ngư.
Lúc này, Thư Ngư cuối cùng mới biết chuyện mình nghi ngờ thực lực của hai người bọn họ rốt cục ngu xuẩn đến mức nào. Tuy rằng nó có ý tốt, nhưng nó quả thật không nên nghi ngờ thực lực của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết.
Thật ra, Thư Ngư chỉ cần vừa suy nghĩ là có thể biết rõ thực lực của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Nếu thực lực của hai người bọn họ không mạnh, trước đây bọn họ tuyệt đối không thể và vợ được cái kén màu đen của Thư Ngư. Tin chắc bản thân Thư Ngư biết rõ mức độ cứng rắn của cái kén đó.