Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 140 - Chương 1146 - Hoa Mai Nở Hai Lần

Chương 1146 - Hoa mai nở hai lần
Chương 1146 - Hoa mai nở hai lần

Loại hiện trạng này thật ra rất dễ hiểu, nguyên nhân rất đơn giản, phần lớn Ngự Thú Sư cả đời cũng chỉ là một Ngự Thú Sư cấp Hoàng Kim, Ngự Thú Sư cấp Bạch Kim, thậm chí có người cả đời đều là Ngự Thú Sư Bạch Ngân.

Bọn họ vốn không nhìn thấy được cái tương lai xa xôi căn bản không thể bắt được kia. Đã vậy, vì sao không đổi lấy thực lực tăng trưởng mà mắt thường có thể thấy được?

Nói không chừng tăng trưởng thực lực lại có thể mang đến cho mình một cơ hội chen chân lên tầng lớp cao hơn. Hơn nữa, linh thú càng ngày càng phát triển, thị trường giao dịch cũng thay đổi, loại tư tưởng lại càng phát triển.

Có tiền có thể mua được linh thú từ Bạch Ngân nhất giai đến Hoàng Kim cửu giai, thậm chí là Bạch Kim tay đấm rất hiếm thấy cũng có. Đối mặt với sự mê hoặc của đập tiền có thể khiến thực lực tăng vọt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, rất nhiều người đã không thể kìm chế được bản thân.

- Xin nhận sự dạy dỗ.

Lâm Phong chăm chú gật đầu, người ta có thể chia sẻ kiến thức cho mình đã khó có được rồi, huống gì những lời ngày hôm nay đều rất có ích cho Ngự Thú Sư mới.

Lúc này, A Kiệt nhìn bầu trời, thấy trời đã tối dần. Hắn cười và đứng dậy, phủi bụi trên người:

- Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi đủ rồi, hôm nay vẫn phải trở về thôi. Ngày mai, chúng ta sẽ phải thật sự bắt đầu thăm dò xung quanh. Ngày hôm nay chỉ tùy tiện ra xem mà thôi.

Lúc đoàn người trở lại trong doanh trại, phát hiện ở đây đã sáng đèn, đám người ngồi tản ra trong doanh trại, dưới ánh sáng ấm áp và bàn về những gì mình thu hoạch được trong ngày hôm nay.

Có người đi theo các trưởng bối ra ngoài thăm dò, phát hiện sào huyệt của linh thú, xuất phát từ sự cẩn thận, bọn họ đánh ký hiệu địa điểm đó rồi quay về.

Còn có người mới ngày đầu tiên đã phải chiến đấu, đối mặt với mấy con linh thú cấp Bạch Ngân, nhìn cách thức chiến đấu của các trưởng bối và học được không ít điều.

Lâm Phong trở về lều của mình. Hôm nay chạy tới chạy lui hai chuyến đã khiến hắn tiêu hao không ít thể lực.

Làm Lâm Phong chuẩn bị nghỉ ngơi. Hắn cẩn thận để Tiểu Ô đã chịu trách nhiệm canh phòng rất lâu vào ban ngày trở về bên trong quả cầu linh thú để nghỉ ngơi, thả Vô Thường ra ngoài, cho nó ngồi trong bóng tối ở rừng cây bên ngoài lều, chịu trách nhiệm canh phòng.

Mặc dù ở trong lần rèn luyện này, Lâm Phong không cho rằng có linh thú nào có thể dễ dàng tiến tới gần doanh địa, nhưng cứ đề phòng trước vẫn tốt hơn.

Thấy trước khi Lâm Phong ngủ còn cảnh giới lo trước khỏi họa như vậy, Lý lão ở bên cạnh vừa uống canh nóng, vừa mỉm cười có phần kỳ quái. Sau khi tất cả đám hậu bối trong doanh trại đều nghỉ ngơi, có mấy nhân viên rón rén tắt hết đèn.

Sau đó, trong cả doanh địa chìm vào trong một sự im lặng chết chóc.

Có người ngủ tương đối trễ, dường như phát hiện ra tình trạng trong cả doanh trại không đúng lắm, nhưng vô thức cảm thấy có nhiều trưởng bối như vậy ở đây, sao có thể xảy ra vấn đề gì. Vì vậy, bọn họ vẫn lựa chọn đi nằm ngủ.

Những gì trải qua vào ban ngày thật sự tiêu hao phần lớn thể lực và tinh thần của bọn họ. Mà cảnh tượng này lại giống như rất quen đối với Lâm Phong.

Vì sao bọn họ rõ ràng mang theo thức ăn nhưng ban ngày vẫn yêu cầu đám tiểu bối tham dự rèn luyện này đi lãng phí thể lực, thậm chí không thèm để ý tới chuyện bọn họ đi theo các trưởng bối chạy loạn khắp nơi?

Dựa theo biểu hiện cẩn thận của đám người kia lúc trước, hành động ban ngày hôm nay ít người có phần sơ suất.

Nhưng ban ngày, Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết bị câu trả lời của A Kiệt thu hút, không nghĩ quá sâu về phương diện này.

Cũng may Lâm Phong theo bản năng cảnh giác, bảo Vô Thường đi canh gác. Mà Vô Thường ẩn nấp, rất nhanh đã lặng lẽ đánh thức Lâm Phong.

Bên ngoài dường như có không ít linh thú tụ tập.

Nhân viên chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho doanh địa đâu? Dù gì bọn họ cũng phải để lại người trực chứ? Bọn họ không thể nào cho tất cả nhân viên bảo vệ cùng ngủ chứ?

Trong lúc Lâm Phong cảm thấy nghi ngờ, trên bầu trời vừa rồi còn có trăng sáng sao thưa, đột nhiên có mây đen tụ lại.

- Con bà nó! Đám người này cũng làm chuyện như trong Học Viện Ngự Thú lúc trước!

Lâm Phong bỗng nhiên bò dậy, đang muốn đi đánh thức Hạ Sơ Tuyết, nhưng trong chớp mắt đã cảm nhận được gió bão, mưa giông trút xuống doanh trại, trực tiếp xé rách những lều vải yếu ớt của bọn họ.

Trong trận mưa to và cuồng phong gào thét, thị giác và thính giác của mọi người đều bị ảnh hưởng cực lớn. Đám súc sinh này còn làm ra chuyện tuyệt tình hơn cả Học Viện Ngự Thú!

Học Viện Ngự Thú chỉ dùng sương mù dày đặc che khuất phạm vi tầm nhìn. Mà bây giờ ở trong cuồng phong mưa rào, tầm nhìn của bọn họ chỉ khoảng hơn hai mét, trong thính giác chỉ có tiếng cuồng phong mưa rào.

Bình Luận (0)
Comment