Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 1451 - Chương 2458: Tiếp Tục Thương Lượng

Chương 2458: Tiếp tục thương lượng Chương 2458: Tiếp tục thương lượngChương 2458: Tiếp tục thương lượng

Mặc dù thanh kiếm gãy trước mặt nhìn qua không tệ, lại còn mang tới cảm giác rất huyền bí, nhưng dựa vào kinh nghiệm và kiến thức của hắn, Hàn Lãnh Tuyết cho rằng đây không phải là bảo vật hiếm có.

Việc Lâm Phong tỏ ra hứng thú với nó khiến Hàn Lãnh Tuyết thực sự khó hiểu. Quan trọng hơn là Lâm Phong lại bắt đầu trả giá, điều này càng làm cho hắn thấy không bình thường. Vì Lâm Phong cũng không phải là người thiếu tiền.

Nếu Lâm Phong thiếu tiền, thì trên đời này có lẽ không còn ai là người giàu nữa, cho nên chắc chắn Lâm Phong có vấn đề gì đó. Dù hiện tại Hàn Lãnh Tuyết không biết Lâm Phong đang làm gì, nhưng Hàn Lãnh Tuyết cũng thông minh.

Hắn biết lúc này Lâm Phong nhất định có chuyện gì đó trong lòng, tốt nhất không nên xen vào, cứ để Lâm Phong tự mình biểu diễn.

Lúc này Lâm Phong vẫn đang kiên trì thương lượng với lão bản, kỹ năng thương lượng của Lâm Phong có lẽ cũng chẳng yếu hơn thực lực của bản thân hắn.

Điều này khiến lão bản thực sự không thể chống lại được, cuối cùng bán với mức giá rất hợp lí, nhưng sau khi giao dịch xong, có vẻ Lâm Phong vẫn chưa hài lòng lắm.

Thế là hắn lại tiếp tục để ý những thứ khác từ gian hàng của hắn ta, quả thực có rất nhiều thứ ở gian hàng này. Nhưng đối với Hàn Lãnh Tuyết, hắn cho rằng phần lớn đều là những thứ vô nghĩa, hắn không biết Lâm Phong có hứng thú với cái nào.

- Lão bản, ta đã mua đồ của ngươi rồi, ta thấy ngươi có nhiều món đồ khá thú vị, ta chọn thêm vài món nữa, ngươi bán với giá tốt cho ta nhé?

Lúc này, Lâm Phong tùy ý nhặt một món đồ khác từ dưới đất lên, sau đó lại bắt đầu thương lượng với lão bản.

Sau khi lão bản nghe những gì Lâm Phong nói, hắn ta bắt đầu run sợ với kỹ năng thương lượng của Lâm Phong, hắn thực sự tất giỏi.

Cho nên lúc này lão bản có chút sợ Lâm Phong, nhưng đã là chuyện làm ăn, lão bản đương nhiên không thể đuổi Lâm Phong đi.

Hắn ta chỉ có thể tỏ ra thiếu kiên nhẫn và yêu cầu Lâm Phong chọn đồ nhanh chóng, quả nhiên lão bản không ra một mức giá quá cao cho Lâm Phong.

Về cơ bản, những mức giá này khá phù hợp nên Lâm Phong đã lấy thêm hai món đồ từ quầy hàng của hắn ta.

Tuy nhiên, sau khi Lâm Phong lấy đi cả ba món đồ, hắn vẫn chưa hài lòng nên định mặc cả với lão bản để mua một món đồ khác.

Lúc này ánh mắt của lão bản nhìn Lâm Phong hoàn toàn khác với vừa rồi, ban nãy hắn có chút sợ hãi khi thảo luận về giá cả với Lâm Phong.

Nhưng bây giờ hắn thật sự không muốn nói chuyện với Lâm Phong nữa, nên lão bản chỉ hỏi Lâm Phong đơn giản. Hỏi hắn dự định đưa ra bao nhiêu, Lâm Phong tùy ý đề ra một mức giá, rồi hắn ta cũng chẳng thèm tiếp tục mặc cả với Lâm Phong.

- Lão bản, ngươi dứt khoát như vậy, hay là đưa cho ta thêm ít đồ đi? Ta thấy thứ đó cũng không có tác dụng gì, chỉ là một tờ giấy vụn mà thôi.

- Ngươi đưa cho ta, ta có thể dùng nó bọc những thứ này, ngươi thấy thế nào?

Lâm Phong thấy gần như đã hoàn thành nên lại xin lão bản một thứ khác, đó là một tờ giấy rất khó thấy.

Mặc dù nhìn nó vốn là một tờ giấy trắng, nhưng bây giờ ở chỗ bẩn thỉu, mặc dù bên trên có viết gì đó, cũng không thể xác định trên đó viết gì.

Trước khi nhìn thấy kỹ năng trả giá của Lâm Phong, Hàn Lãnh Tuyết luôn cho rằng Lâm Phong chỉ mạnh hơn hắn vê sức mạnh mà thôi.

Nhưng bây giờ Hàn Lãnh Tuyết biết, Lâm Phong không chỉ mạnh mẽ, mà năng lực trả giá của hắn còn đáng sợ hơn, thậm chí đây là điều mà Hàn Lãnh Tuyết chưa từng thấy qua.

Dù sao Hàn Lãnh Tuyết cũng chưa đánh nhau với hẳn mấy lần, nhưng lần này Lâm Phong thương lượng lão bản đã làm cho Hàn Lãnh Tuyết mở rộng tầm mắt.

Lâm Phong đã khiến lão bản cho hắn một cái giá rẻ hơn rất nhiều, đến lúc cuối lão bản còn rất thiếu kiên nhẫn với Lâm Phong, dù Lâm Phong muốn thứ gì, về cơ bản sẽ cho hắn một cái giá rất phù hợp, thậm chí lão bản còn chẳng mặc cả với Lâm Phong.

Lâm Phong trực tiếp giao dịch với lão bản, trước khi rời đi, Lâm Phong còn yêu cầu hắn ta thêm một thứ.

Sau đó lão bản cũng không thèm nhìn, cầm lấy ném cho Lâm Phong, Lâm Phong cầm tờ giấy rồi rời khỏi quầy hàng với Hàn Lãnh Tuyết, sau khi rời đi, Hàn Lãnh Tuyết đứng ở phía sau Lâm Phong, nhìn Lâm Phong trầm tư cất những thứ đó đi. Vào lúc này Hàn Lãnh Tuyết dường như hiểu ra điều gì đó.

Hắn biết Lâm Phong sẽ không bao giờ mua những thứ vô dụng, tờ giấy cuối cùng rõ ràng có vấn đề.

- Hôm nay hình như ngươi thu hoạch được không ít nhỉ? Ta thấy trạng thái của ngươi hôm nay có vẻ không bình thường lắm.

- Ta không thấy ba thứ ngươi mua của lão bản kia có gì đặc biệt, nhưng tờ giấy đó khiến ta cảm thấy có chút thú vị.

- Ta thấy ý của kẻ say không phải là rượu. Thứ mà ngươi thực sự muốn có lẽ chính là tờ giấy kia.
Bình Luận (0)
Comment