Chương 2464: Tiếp tục xuất phát
Chương 2464: Tiếp tục xuất phátChương 2464: Tiếp tục xuất phát
Có thể nói nó khá tỉ mỉ, nếu như mang tấm bản đồ này đi bán thì đoán chừng sẽ bán được rất nhiều tiền. Thế nhưng vì để thân cận với hai người bọn họ hơn, nên hắn quyết định tặng nó cho Lâm Phong.
- Nếu đã như vậy thì bọn ta cũng không từ chối, nếu sau này có cơ hội thì ta chắc chắn sẽ đến chỗ này một lần nữa.
- Đến lúc đó ta sẽ không làm cho ngài phải thất vọng. Tuy nhiên ta còn có một chuyện mong đạo hữu có thể thành toàn. Đó chính là chuyện về đan dược thượng phẩm. Ta không mong chuyện này bị trưởng bối trong nhà biết được, cho nên hy vọng đạo hữu đừng truyền ra ngoài. Lâm Phong vẫn sợ gặp phải phiền toái, dù hắn không sợ người khác sẽ làm gì hắn, nhưng nếu chuyện đan dược thượng phẩm bị rò rỉ thì hắn chắc chắn phải chịu phiền phức. Cho nên đây là để phòng ngừa tình huống như vậy xuất hiện.
Lâm Phong cũng tùy tiện tìm một lý do để cho lão bản phòng đấu giá giúp mình che giấu, sau khi hắn nghe Lâm Phong nói như vậy, hắn cũng vỗ võ ngực bảo Lâm Phong cứ yên tâm. Dẫu sao với tư cách là một lão bản phòng đấu giá thì danh tiếng là thứ quan trọng nhất, cho nên với chuyện danh tính của kiểu khách hàng như Lâm Phong, dĩ nhiên hắn biết phải giấu kỹ, còn Lâm Phong sau khi nghe hắn nói thế thì cũng yên tâm.
Sau khi hai người có được tấm bản đồ thì bọn họ cũng nói lời tạm biệt và rời đi ngay, đồng thời cũng không quay lại nơi mà họ đã thuê ở.
- Hiện tại hai người chúng ta cũng không cần đi đến những chỗ khác nữa, cứ trực tiếp đi đến tòa thành lớn nhất ở cạnh tòa thành này.
- Trước tiên cứ đến chỗ đấu giá ở đó xem thử trước, xem có thể tìm thấy được thứ chúng ta cần hay không? Nếu như không tìm thấy thì chúng ta sẽ đi ngay đến chỗ khác.
Sau khi Lâm Phong xem xét kỹ lưỡng tấm bản đồ này một lần thì cũng chọn tòa thành lớn nhất gần đó, đi đến chỗ này để xem tình hình như thế nào.
Hàn Lãnh Tuyết cũng gật đầu, bởi vì hắn cũng nghĩ giống vậy. Cuối cùng Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết xuất phát. Dâu sao thì hai người bọn họ cũng không muốn trì hoãn thêm một chút nào nữa, họ muốn thu thập hết tất cả các tài liệu nhanh nhất có thể. Sau đó luyện chế ra đan dược thần phẩm, trước mắt không cần biết nó có công hiệu gì hay không nhưng luyện ra được rồi tính tiếp.
Từ khi có được đan phương của đan dược thần phẩm, cơ bản hai người cũng không cần những thứ khác nữa.
Trước mắt, việc quan trọng nhất mà họ cần làm đó chính là nhanh chóng tìm và gom đủ toàn bộ số tài liệu cần thiết để luyện loại đan dược thần phẩm này. Đương nhiên đây thực sự không phải là chuyện dễ dàng. Ít nhất là đối với hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết ở hiện tại.
Mặc dù bản thân hai người bọn họ biết những loại tài liệu kia thì cũng không thể gom đủ hết được. Dù trên người họ mang theo rất nhiều đồ đạc nhưng những thứ có thể dùng lại không nhiều, hơn nữa nơi mà họ đang ở còn khá xa và hoang vắng.
Phòng đấu giá và hội chợ ở đây không có nhiều thứ mà hai người bọn họ có thể dùng được, cho nên họ chỉ có thể đến các tòa thành lớn hơn. Chỉ có như thế thì mới có hy vọng tìm thấy đầy đủ tài liệu. Căn cứ vào tấm bản đồ của lão bản phòng đấu giá đã đưa cho họ trước đó, hai người đi đến tòa thành lớn nhất lân cận. Nơi này rõ ràng lớn hơn nơi trước rất nhiều.
Nếu xét từ kích thước của tòa thành này thì nó không chỉ to gấp ba mà ở đây còn hiện ra vẻ sầm uất hơn nhiều.
Sau khi đến đây, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết ngay lập tức đi đến dược quán ở chỗ này, muốn xem thử ở đây liệu có tài liệu nào mà họ có thể sử dụng được hay không.
Đợi sau khi đến nơi thì hai người bọn họ mới phát hiện những thứ được bày bán ở bên ngoài căn bản đều là những thứ khá bình thường, làm họ nhất thời nhíu mày.
- Chào hai vị đại nhân, nhìn cách ăn mặc của hai vị chắc hẳn các ngài cũng không phải là người ở chỗ chúng ta, nhưng dựa vào vẻ phú quý này, hẳn là hai vị cũng không vừa ý với mấy thứ được bày ngoài kia. Nếu như hai vị có hứng thú thì có thể đến tìm ta, kẻ tiểu nhân như ta sẽ cho hai vị xem vài món khá hơn chút đỉnh.
Sau khi đến dược quán này, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nhìn thấy trên kệ bày những thứ đồ thông thường nên cũng không có hứng thú muốn tiếp tục ở lại.
Nhưng lúc này không nghĩ tới tiểu nhị trong quán sẽ kéo họ lại, hơn nữa sau khi nghe tên tiểu nhị này nói thì hai người họ lập tức hiểu ra.
Hóa ra là bọn họ cố tình bày những thứ bình thường đặt ở bên ngoài, còn về những thứ tương đối quý giá hơn thì chắc chắn sẽ không thể tùy ý bày biện ra được.
Bằng không rất có thể sẽ xảy ra nguy hiểm hoặc sẽ thu hút những kẻ có lòng tham ngấp nghé, thêm nữa là có một số loại tài liệu đặc thù đòi hỏi phải có nơi bảo quản đặc biệt cho chúng.