Chương 2465: Không đủ giá trị
Chương 2465: Không đủ giá trịChương 2465: Không đủ giá trị
Nếu cứ đặt chúng ở ngoài như thế thì có khả năng sẽ làm mất đi dược tính của chúng, nghe tiểu nhị của quán nói như vậy, Lâm Phong cũng gật đầu.
Sau đó, họ đi theo tên tiểu nhị đến một căn phòng, mà căn phòng này được bày bố với rất nhiều cấm chế.
Mục đích chính là để ngăn chặn người bên ngoài có thể theo dõi tình huống ở bên trong, nhìn thấy cách phối trí ở đây thì Lâm Phong biết được, xem ra dược quán này có không ít đồ tốt.
- Được rồi, bọn ta không có nhiều thời gian đâu, ngươi nhanh chóng mang dược liệu tốt nhất trong quán các ngươi ra đây đi.
- Để ta xem thử có những gì, nếu như ta có thể dùng đến thì nhất định ta sẽ cho các ngươi một mức giá hài lòng.
Sau khi đến đây, Lâm Phong cũng chủ động bảo tiểu nhị của quán nhanh chóng mang những món tốt nhất ở đây ra hết.
Mà tiểu nhị sau khi nghe Lâm Phong nói thì hai người trò chuyện một chốc rồi hắn vui vẻ đồng ý, ngay sau đó hắn đi ra ngoài một lát, đến khi quay trở lại thì trên tay đã cầm ba chiếc hộp ngọc.
Sau khi đến tòa thành này, hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết không chút chần chừ lập tức đi đến một dược quán trong thành.
Bởi vì lần này đến đây là để thu thập tất cả các tài liệu mà họ dùng để luyện chế đan dược thần phẩm, cho nên hiển nhiên họ không quan tâm đến những chuyện khác.
Đợi sau khi đến đây thì họ mới phát hiện dược quán này chỉ bán những đồ vật bình thường, nhưng ngay lúc họ muốn rời đi thì tên tiểu nhị của quán lại lôi kéo họ trở lại, sau đó đưa hai người bọn họ đi đến một căn phòng.
Không gian của căn phòng này được bố trí và bao phủ bởi rất nhiều trận pháp, mục đích là để cho người bên ngoài không thể dòm ngó được tình hình bên trong.
Xem ra quán này có rất nhiều đồ giá trị thế nên Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết muốn xem thử rốt cuộc đồ của cửa hiệu lâu năm này có giá trị như thế nào.
Sau khi tiểu nhị rời đi, lúc quay trở lại thì trên tay đã cầm ba chiếc hộp ngọc, mà đồ vật trong ba chiếc hộp ngọc hiển nhiên không phải đồ tâm thường, hắn cũng giải thích cho Lâm Phong biết đồ vật trong hộp rốt cuộc là cái gì và nó quý hiếm ra sao. Sau khi Lâm Phong nghe tiểu nhị giải thích thì cũng không thèm nhìn đồ vật ở trong hộp nữa mà thẳng thừng lắc đầu.
Bởi vì những thứ này đối với Lâm Phong tuy không tệ nhưng nếu nói xúc động muốn mua thì không.
- Ba món đồ này của ngươi cũng được xem là khá ổn, nhưng đối với ta thì nó chẳng có ý nghĩa gì cả, nếu như các ngươi không có món nào quý giá hơn thì đừng làm lỡ thời gian của bọn ta nữa.
Lâm Phong rất dứt khoát, hắn không muốn lãng phí nhiều thời gian ở một nơi như này, cho nên thẳng thắn nói bản thân muốn thứ có giá trị hơn.
Sau khi tiểu nhị nghe Lâm Phong nói xong thì sững người một lúc.
Bởi vì đối với hắn thì ba món đồ mà hắn lấy ra đều có thể được lòng chín mươi chín phần trăm khách hàng. Dù nó không phải là thứ mà người ta muốn thì họ cũng sẽ không ngờ lại có thứ đắt giá như vậy.
Nhưng không ngờ đối với Lâm Phong thì ba thứ này lại không đủ giá trị, như vậy thì hơi vô lý.
Với tư cách là tiểu nhị một dược quán có tiếng, chắc chắn hắn đã từng gặp rất nhiều nhân vật máu mặt có vô số đòi hỏi hết sức cổ quái, thậm chí có một số người còn đòi hỏi rất cao.
Nhưng hắn không ngờ lại có người nói rằng đồ của mình không đủ giá trị, chung quy thì ba thứ mà hắn lấy ra tuyệt đối không phải là hàng trên đại lục này.
Thậm chí có thể nói có đủ ba thứ này đã đủ để chứng minh rằng dược quán của họ rất có đẳng cấp.
Nhưng trong miệng Lâm Phong thì nó lại không đủ để đáp ứng nhu cầu của hắn, quả nhiên hơi vô lý.
- Xem ra hai vị đại nhân đây không phải là người bình thường, ba món đồ như này mà vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu cho hai vị, nhưng xin cho phép tiểu nhân được nói một câu, đồ vật tốt hơn ba thứ này thì ở chỗ chúng ta cũng có, nhưng không biết hai vị đại nhân đây có thể trả bao nhiêu tiền?
Nếu như bọn họ đã mở cửa để làm ăn thì dù khách hàng có yêu cầu như nào, chăn chắn họ cũng sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng tất cả. Huống hồ yêu cầu của Lâm Phong không phải quá cao, chỉ cần có thể mang ra thứ đắt giá hơn là được.
Nhưng đối với tên tiểu nhị này, dù bọn họ có món mắc tiền hơn đấy nhưng để lấy nó ra thì không phải dễ. Suy cho cùng thì đây cũng không phải thứ mà ai cũng có thể mua được, cho nên đối với hắn, Lâm Phong có thể mua được hay không cũng rất quan trọng.
Sau khi hai người kia đi vào trong tiệm, họ xem nhiều đồ nhưng mãi vẫn không nhìn trúng thứ gì cả.
Tiểu nhị trong quán này cũng chẳng phải là người bình thường. Hắn chỉ liếc mắt thôi đã lập tức nhìn ra hai người bọn họ hoặc là tầng lớp giàu có hoặc là công tôn quý tộc.