Chương 2466: Bảo vật trấn tiệm
Chương 2466: Bảo vật trấn tiệmChương 2466: Bảo vật trấn tiệm
Vì vậy, hắn ngay lập tức hiểu rằng loại người như vậy tuyệt đối sẽ coi thường mấy món đồ phổ thông bày ở bên ngoài. Thế nên, hắn dẫn Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đi vào căn phòng bên trong.
Căn phòng này hết sức kín đáo, nhưng sau khi thấy món đồ hắn mang ra, bọn họ cũng chỉ nhìn một lần rồi thôi. Tuy mấy món đấy tốt hơn nhiều so với mặt hàng bình thường bày bên ngoài, nhưng những thứ này vẫn chưa đủ đáng giá đối với bọn họ.
Cho nên Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có chút thất vọng đối với cửa tiệm này, hắn thật không ngờ đồ đối phương lấy ra vẫn chỉ như thế.
Xem ra bọn họ khó mà mua được đồ vật bản thân muốn ở trong dược quán này, thế nên cả hai đều muốn rời đi.
Ngay lúc này, tiểu nhị biết có thể mình đang gặp được người có máu mặt rồi. Nhưng đối với hắn, dù hắn còn có đồ vật càng đáng giá hơn nhưng thứ đồ như thế đâu phải dễ lấy ra. Dù sao mấy món đó nếu nhất định phải đưa ra cho xem, thì tất sẽ đưa tới chút ít phiền toái.
Vậy nên nhất định phải bảo đảm đối phương có thể mua nổi, có thế mới có thể lấy ra, nếu không thì hà tất gì phải đưa ra chứ.
- Nghe ngươi nói thì hẳn là ngươi có món quý giá hơn đúng không? Nếu như có thứ gì tốt hơn thì cứ lấy ra. Về phần làm sao mua được, ngươi nhìn xem hai cái này có đủ hay không?
Lâm Phong nghe hắn nói như vậy thì lập tức hiểu được, xem ra cửa tiệm này còn cao cấp hơn họ nghĩ, chắc là bọn họ còn có những món đồ đắt đỏ quý hiếm hơn nữa.
Tuy nhiên, muốn lấy những món đồ này ra thì phải bảo đảm bản thân có năng lực mua nổi mới được. Vì vậy Lâm Phong lập tức móc ra hai viên đan dược thượng phẩm từ trong túi. Hơn nữa, sau khi viên đan dược thượng phẩm này được lấy ra, hô hấp của tên tiểu nhị ngay lập tức ngừng lại.
Hắn không ngờ ngay lúc này Lâm Phong lại lấy ra đan dược thượng phẩm để mua đồ. Người có tiền hắn gặp qua không ít, nhưng tới giờ hắn cũng chưa từng gặp ai lại lấy đan dược thượng phẩm đi mua đồ. Dù sao đan dược thượng phẩm đối với những người có máu mặt này cũng không phải là đồ quá quý trọng. Nhưng bọn họ cũng không nỡ dùng nó để đi mua đồ, bình thường chỉ giữ lại cho bản thân dùng. Vậy mà hai người kia lại cam lòng lấy vật này ra để giao dịch, thật đúng là khó tin.
Điều này thể hiện rõ Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết tuyệt đối là người có máu mặt đến nỗi hắn không thể tưởng tượng ra.
- Xem ra lai lịch của hai vị đại nhân còn lớn hơn so với ta nghĩ, đã như vậy, ta cũng không nói nhảm với hai vị đại nhân nữa. Lát nữa lão bản của chúng ta sẽ tự mình tới đây, đến lúc đó ngài ấy sẽ cho hai vị đại nhân xem bảo vật trấn tiệm của chúng ta một chút.
Hiện tại tiểu nhị đã biết hai người kia không phải là người mà bản thân có thể tiếp đãi nữa, dẫu sao thân phận địa vị của hai người chỉ sợ là hết sức kinh người.
Thế nên nhất định phải mời lão bản của bọn họ ra mới được. Vì vậy hắn để cho Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đứng chờ ở chỗ này một lát, còn hắn thì lập tức đi thông báo cho lão bản của mình.
Ngay khi lão bản dược quán nghe được thủ hạ của mình nói như vậy cũng quá đỗi khiếp sợ.
Vì thế hắn chạy tới ngay lập tức, đợi đến khi nhìn thấy Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, hắn cũng vô cùng nhiệt tình.
Tất cả các cửa tiệm trong thành thị lớn đều không hề đơn giản. Nhìn từ bên ngoài thì dược quán này cũng vô cùng khí thế xa hoa.
Sau khi Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết tới đây, mặc dù không nhìn thấy thứ gì vừa ý bọn họ, nhưng từ lúc bước vào phòng khách quý của dược quán, hắn quả thực nhìn thấy vài thứ đồ tốt. Thế nhưng, những thứ này đối với hai người bọn họ cũng chẳng phải quá quan trọng. Đó không phải là đồ mà cả hai người muốn có.
Khi tên tiểu nhị đón tiếp Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thấy bọn họ nói như thế thì ngay lập tức hiểu ra bọn họ muốn cái gì.
Xem ra người như Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết chắc chắn không phải những kẻ tầm thường mà là những người có máu mặt. Vì vậy, hắn muốn chắc chắn liệu hai người bọn họ có khả năng mua nổi những món đồ đắt giá hơn không.
Ngay lúc Lâm Phong vừa lấy ra đan dược thượng phẩm, tên tiểu nhị ngay lập tức hiểu rằng hắn không tiếp đón nổi hai người này.
Vì vậy, hắn thông báo cho lão bản của mình ngay, còn lão bản dược quán lập tức tỏ ra hứng thú sau khi nghe những gì hắn kể. Cho nên, hắn chạy nhanh tới để gặp Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, hơn nữa lại còn rất nhiệt tình. Bởi lẽ, họ là người có thể lấy ra được hai viên đan dược thượng phẩm để mua đồ.
Đây nhất định khách hàng lớn đối với bọn họ, thậm chí người đứng sau lưng hai người bọn họ rất có thể là người có máu mặt đến mức đáng sợ. Vậy nên hắn chắc chắn phải tiếp đãi ân cần.