Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 153 - Chương 1159 - Tương Kế Tựu Kế

Chương 1159 - Tương kế tựu kế
Chương 1159 - Tương kế tựu kế

Ở trên sườn núi thậm chí còn có thể thấy một cái nồi đang được nấu, từng làn khói bốc lên.

- Đi thôi, chúng ta về doanh địa mới nghỉ ngơi trước lại nói sau. Chờ tĩnh dưỡng tinh thần tốt, những người khác cũng trở về, chúng ta lại dẫn các ngươi ra ngoài săn gì đó, thuận tiện xem các Ngự Thú Sư cấp Hoàng Kim chiến đấu.

Sau khi ba người đi vào doanh địa, quả nhiên có nhân viên nhanh chóng bước tới đón:

- Kiệt ca, Lâm Phong, Hạ Sơ Tuyết, hoan nghênh các ngươi trở về!

- Ừ, chúng ta đã trở về! **

**

**

**

Sau khi trở lại doanh địa mới, trong thời gian kế tiếp Lâm Phong cũng không nhàn rỗi. Hắn đi tìm nhân viên chịu trách nhiệm xây dựng doanh trại mới, chủ động hỗ trợ làm không số việc chân tay, sau đó ở cửa chờ nhóm những người khác trở về.

Thời gian dự kiến phân tán và lưu lạc ở bên ngoài đại khái là ba đến năm ngày, bây giờ đã hết ngày thứ ba, trên lý thuyết bắt đầu từ ngày mai sẽ có không ít người trở về.

Nhưng ngày hôm sau, Lâm Phong chờ ở cửa rất lâu vẫn không thấy có mấy người trở về.

Sau khi hỏi thăm một số người trở về, Lâm Phong biết bọn họ cũng không gặp được những người khác ở ngoài nơi dã ngoại.

- Lâm Phong, đây cũng là hiện tượng bình thường. Vòng ngoài cấm địa lớn như vậy, chúng ta tùy tiện vòng ra một khu vực nhỏ, thật ra cũng đủ để thăm dò rất lâu rồi. Nếu chỉ để cho các ngươi tự đi, các ngươi đi hơn mười ngày cũng chưa chắc có thể thăm dò được bao nhiêu.

A Kiệt nhìn sắc mặt Lâm Phong càng lúc càng nặng nề, hắn chủ động đi tới an ủi:

- Bất kể bọn họ bị trì hoãn gì nguyên nhân gì, hay thực sự không về được cũng là hiện tượng bình thường. Thật ra trước khi tới đây, chúng ta đều sớm chuẩn bị sẵn tinh thần rồi.

Lâm Phong gật đầu:

- Ta biết những điều này, nhưng ta vẫn cảm thấy bất an.

- Không sao, có lẽ chỉ là thần kinh của ngươi quá nhạy cảm thôi. Hơn nữa, chúng ta phải ở lại trong doanh địa này ít nhất trên mười ngày, cho dù bọn họ gặp phải nguy hiểm bị trì hoãn, cuối cùng vẫn có thể trở về thôi.

Lâm Phong nghe Kiệt ca an ủi, chân mày thoáng gian ra. Có lẽ chỉ đơn thuần là mình quá nhạy cảm thì sao? Có nhiều Ngự Thú Sư Hoàng Kim như vậy, còn có Lý lão Ngự Thú Sư Kim Cương đang âm thầm ẩn nấp, có lẽ đám người Huyết Thú Giáo kia vừa mới xuất hiện đã bị giải quyết rồi.

Chưa tới một ngày, quả nhiên lại có không ít người đã trở về, số người đó cũng gần với các tình huống thông thường. Dù sao còn có người có thể gặp nguy hiểm ở ngoài nơi dã ngoại mà mất tích hoặc chết.

Cho dù có người dẫn đường theo, chuyện thương vong quân số này là khó tránh khỏi.

- Ngươi xem đi, ta đã nói khẳng định có không ít người chỉ bị trì hoãn, mấy ngày sau sẽ trở về mà.

Lúc này, Lâm Phong và A Kiệt đang ở phía sau doanh trại chuẩn bị xử lý thức ăn, hai người bọn họ phụ trách vận chuyển linh thú săn giết bên ngoài về, cắt ra từng loại thịt thích hợp để nấu ăn.

Thức ăn chuẩn bị lúc trước sớm đã dùng gần hết, vì suy nghĩ cho lúc rèn luyện sau đó, bọn họ khẳng định không thể cứ dùng hàng dự trữ mãi. Cho nên bọn họ không thể làm gì khác hơn là tìm thức ăn ngay tại chỗ, bảo người đặc biệt ra ngoài săn giết một số linh thú về phục vụ bữa ăn.

Không thể không nói, thịt linh thú trong cấm địa này ăn không tệ, béo mà không ngấy, ăn vào trong miệng thấy thơm, chỉ cần nấu nướng sơ qua là có thể tạo thành món ăn khá ngon rồi.

Lại qua hai ngày, nhóm những người chạy loạn cơ bản đều trở về, mọi người chỉnh đổn và thu xếp nghỉ ngơi ở trong doanh địa mới. Có người bị thương còn đang chữa thương, cũng có người đang thảo luận với nhau về nội dung rèn luyện.

- Sau khi chúng tôi chạy ra ngoài thì gặp phải một con Bò Cạp cực lớn, nó có thực lực Bạch Ngân cửu giai, suýt nữa đạt tới cấp Hoàng Kim, con Bò Cạp đó còn lớn hơn một người nữa.

- Vậy các ngươi làm sao chạy thoát được?

- Chúng ta thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện, cuối cùng là Lưu thúc dẫn đường chấp nhận để linh thú của mình bị thương để kéo dài thời gian cho chúng ta, chúng ta cuối cùng mới thành công chạy thoát được.

- Nguy hiểm thật đấy. Chúng ta lại gặp phải một con linh thú Bạch Ngân ngũ giai, ba người cùng xông lên, tốn hết nửa ngày mới thực sự đánh thắng, còn thu được một linh tài đấy.

- Nếu không phải ngươi chỉ huy linh thú đánh tới trên người linh thú của ta, chúng ta đã sớm thắng rồi!

Nhìn cảnh tượng mọi người nói chuyện xôn xao, chí ít giờ phút này mọi người đúng là đã quên đi gia tộc, thế lực gì đó, quên đi phiền não trên thế gian, chỉ đắm chìm trong thế giới Ngự Thú Sư.

- Thức ăn hôm nay còn chưa đưa tới à?

Lâm Phong không thấy nguyên liệu nấu ăn đáng lẽ phải được đưa tới sớm, bất giác hỏi một người bên cạnh. Người phụ trách bên cạnh nghĩ ngợi rồi giải thích với Lâm Phong:

- À, hôm nay dường như không cần các ngươi, lúc trước có người mới trở về không lâu đang nhàn rỗi, chủ động hỗ trợ đưa tất cả đồ qua bên kia rồi.

Bình Luận (0)
Comment