Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 161 - Chương 1167 - Nhân Lúc Hỗn Loạn Chạy Trốn 2

Chương 1167 - Nhân lúc hỗn loạn chạy trốn 2
Chương 1167 - Nhân lúc hỗn loạn chạy trốn 2

Sau đó, hai Ngự Thú Sư Bạch Kim lao vào đánh nhau, không ai ở đó có thể tới gần.

Những người khác lại bao vây mấy giáo đồ Huyết Thú Giáo, bắt đầu tấn công người của Huyết Thú Giáo. Mà vào lúc này, Lâm Phong đúng lúc phát hiện ra Lưu Thâm lén lút chạy ra ngoài.

Vừa rồi, A Kiệt đột nhiên đứng dậy, tất cả những người khác đều không trúng độc, tên này lập tức hiểu rõ bất kể thế nào, sợ rằng mình không thể sống nổi qua hôm nay.

Nếu Thường trưởng lão bị đám người kia giết chết, vậy mình có tám chín phần cũng bị bắt tới Cục Ngự Thú thẩm vấn, chí ít bị giam mười năm mới có thể ra ngoài.

Nhưng nếu đám người kia bị Thường trưởng lão giết chết, vậy số phận của mình không chừng càng bi thảm hơn. Dù sao đám người kia không trúng độc, mình có mấy cái miệng cũng không thể giải thích rõ về điều này.

Thường trưởng lão lại là một người tính tình mưa nắng thất thường, không chừng hắn sẽ cho rằng mình là kẻ phản bội Huyết Thú Giáo, đầu phục Cục Ngự Thú để diễn một màn này.

Lưu Thâm nghĩ tới mạng nhỏ của mình, sau khi do dự thì thừa lúc hai bên trong đánh nhau, len lén bỏ chạy. Chờ tới khi cuộc chiến đấu có kết quả, hắn sẽ nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.

Nhưng cảnh tượng hắn len lén bỏ chạy lại bị Lâm Phong đi bí mật quan sát hồi lâu bắt gặp. Đây là một trong những tên đầu sỏ bỏ độc vào thức ăn của mọi người, sao có thể để mặc hắn bỏ chạy được?

Lâm Phong âm thầm gọi Hạ Sơ Tuyết cùng A Kiệt đang hồi phục thể lực. Ba người lặng lẽ tránh sự chú ý của mọi người, bám theo kẻ lâm trận bỏ chạy này, chờ cách xa doanh địa mới ra tay.

Lưu Thâm cuống quýt chạy thục mạng nên không chú ý tới ba cái đuôi bám theo phía sau. Hắn đi không bao xa thì tìm được một gốc cây, định trốn ở trên cây đợi đến khi cuộc chiến đấu kết thúc.

Hắn không định trốn khỏi Huyết Thú Giáo lang thang khắp nơi, ngày hôm nay hắn chạy khỏi đây, sẽ đồng thời bị hai bên truy sát. Cục Ngự Thú sẽ phát lệnh truy nã hắn, Huyết Thú Giáo cũng không bỏ qua cho hắn.

Vì vậy, Lưu Thâm linh hoạt leo lên cây, nhìn chăm chú về phía cuộc chiến đấu trong doanh trại kia.

Lâm Phong chú ý thấy trong lòng Lưu Thâm có tâm sự, hồi lâu không để ý tưới ba người mình, dọc đường đi cũng vô cùng hoảng loạn, hắn nhất thời nảy ra một ý, trực tiếp tìm ra cái bẫy săn linh thú trong doanh địa và đặt ở vị trí thích hợp dưới tán cây.

Trong lúc Lưu Thâm đang mải quan sát cuộc chiến, Lâm Phong ở phía dưới tàng cây đột nhiên lên tiếng dò hỏi:

- Lưu Thâm, xem trò hay thế nào?

- Mẹ nói, ta xem trò hay thì… Lâm Phong? Sao ngươi chạy tới đây?!

Lưu Thâm vô thức vốn định mở mồm phản bác một câu, nhưng đột nhiên ý thức được mình lén chạy ra ngoài một mình, Lâm Phong làm sao phát hiện được?

Lưu Thâm nhìn về phía dưới tàng cây, phát hiện chỉ có một mình Lâm Phong đứng ngây người dưới tán cây, trong lòng nhất thời càng thêm tức giận.

Chỉ cần mình giết chết Lâm Phong, dù cho lát nữa Thường trưởng lão thắng, mình vẫn có thể nói là mình ra ngoài truy sát Lâm Phong có tên trên bảng thiên tài trong Huyết Thú Giáo, có nguyên nhân mới rời khỏi chiến trường ở doanh địa.

Hơn nữa, kết hợp với biểu hiện lúc phát canh thịt vừa rồi, không chừng chính là người này phát hiện ra kế hoạch mình hạ độc.

- Lâm Phong, Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới à? Xem ta làm sao thu thập ngươi!

Lưu Thâm dứt lời, trực tiếp gọi ra linh thú của mình:

- Đi đi Thiết Giác Tê! Giết chết người này!

Lưu Thâm là Ngự Thú Sư Hoàng Kim mới nhập môn, nhưng đối mặt với Lâm Phong rõ ràng là người mới Ngự Thú Sư, tất nhiên không lựa chọn nhảy xuống dùng Linh Vũ Hóa chiến đấu, chuyện này là có hai nguyên nhân.

Một là lo lắng tự mình chiến đấu sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bây giờ trong lòng Lưu Thâm đang vô cùng hoảng loạn, rất sợ xảy ra sai sót gì.

Thứ hai là vì trình độ Linh Vũ Hóa của Lưu Thâm đúng là gà mờ, bình thường đều Linh Vũ Hóa thất bại, vì vậy xuống dưới chiến đấu rất dễ mất mặt, bản thân còn có nguy cơ bị giết chết.

Cho nên hắn lựa chọn bảo linh thú Thiết Giác Tê đi làm thịt Lâm Phong.

Nhưng ngoài dự đoán, Thiết Giác Tê vừa xuất hiện đã đứng đờ người ra, tiếp theo rên lên một tiếng.

Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ lúc nó xuống dưới bị ngã gãy chân hả?

Lưu Thâm vốn đã hoảng loạn, cộng thêm xung quanh hoàn toàn tối tăm khiến hắn càng thêm sợ hãi, bất an, trong lúc nhất thời chẳng những không phát giác ra tình trạng của linh thú, ngược lại còn nóng nảy thúc giục linh thú của mình:

- Thiết Giác Tê, lên cho lão tử! Nhanh giết chết tên Lâm Phong kia đi! Giết chết hắn, về sau chúng ta sẽ ăn ngon uống sướng, trở thành người tâm phúc trong giáo hội!

Cũng không biết chủ nhân của mình thúc giục và cổ vũ thật sự có hiệu quả, hay do thể năng của bản thân linh thú khá tốt, con Thiết Giác Tê này không ngờ thực sự lảo đà lảo đảo đứng lên.

Bình Luận (0)
Comment