Dường như là cảm nhận được chủ nhân của mình sống chết không rõ, nhóm linh thú thuộc về Lưu Thâm ở bên ngoài bắt đầu rời khỏi cuộc chiến, trực tiếp ẩn nấp ở gần đó. Chúng không chạy trốn cũng không tiếp tục chiến đấu để cứu chủ nhân, ngược lại giống như trực tiếp từ bỏ trận chiến đấu này.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Hạ Sơ Tuyết nhìn mấy con linh thú này với vẻ khó hiểu. A Kiệt bên cạnh ngẫm nghĩ:
- Chắc chơt lát nữa Lâm Phong sẽ mang theo tên Lưu Thâm kia trở về… Xem kia, bọn họ đã tới rồi.
Nhìn Lâm Phong từ trong rừng chui ra, trong tay còn xách theo người giống như than đen, Kiệt ca kinh ngạc hỏi:
- Chờ đã, đây là ai vậy? Ta nhớ Vô Thường của ngươi đâu có thuộc tính hỏa chứ? Tiểu Ô không phải còn chiến đấu ở bên này à?
- Chuyện này nói ra rất dài dòng, chúng ta đi về trước đi.
Lâm Phong nhìn Lưu Thâm trong tay và thở dài, chỉ mong cuộc chiến bên phía Thường trưởng lão và Tần Thiên Hà đã có kết quả.
Khi ba người Lâm Phong trở lại gần doanh địa, lại phát hiện toàn bộ doanh địa bị phá hủy nghiêm trọng, lúc này đã loạn không chịu nổi, hơn nữa cũng không thấy đông người như trước.
Nếu không phải biết sự kiện Huyết Thú Giáo tới tập kích, Lâm Phong thiếu chút nữa đã cho rằng quan chỉ huy lại làm chuyện lúc trước, bảo tất cả mọi người đều ra ngoài rèn luyện một lần nữa.
Trong tiếng gọi của A Kiệt, đám người còn lại vốn đang trốn ở các nơi nhanh chóng chui ra. Sau khi xác nhận chiến trường đã được chuyển đi, bọn họ mới dám yên tâm sửa lại doanh địa.
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Sao ta mới đi ra ngoài có một lát, ở đây đã biến thành thế này? Chẳng lẽ Thiên Hà đại nhân không giết chết được Thường trưởng lão kia sao?
A Kiệt tiện tay kéo một đồng bạn mình quen tới, hỏi.
- Ngươi đừng nói nữa, vừa rồi Thiên Hà đại nhân đã sắp thắng, ai biết đột nhiên xảy ra chuyện gì đó, Thiên Hà đại nhân và Thường trưởng lão kia biến mất.
- Đúng rồi, chỉ huy phó đang kiểm kê nhân số ở bên kia, mấy người các ngươi qua đó ghi tên trước đi.
Chờ sau khi xác nhận xong thân phận của ba người, chỉ huy phó cuối cùng đã kiểm tra xong mọi người, bảo đảm bây giờ trong doanh địa không còn nội gián Huyết Thú Giáo nữa.
Sau đó, Lâm Phong giao Lưu Thâm cho chỉ huy phó:
- Đây chính là nội gián giả vờ làm Lưu Thâm, thân phận thật sự của hắn là giáo đồ của Huyết Thú Giáo, còn hắn rốt cuộc tên là gì thì ta không rõ lắm.
- Tốt, cứ tạm thời trói hắn lại đây đã. Trong doanh địa bị phá hỏng thế nào, chúng ta còn cần phải chỉnh đốn trật tự trước đã.
Lâm Phong có thể nhận thấy được sự lo lắng trên gương mặt của chỉ huy phó. Chẳng lẽ thực sự gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn?
Vào lúc quan trọng này, có lẽ người khiến Lâm Phong an tâm nhất không ngoài lão Lý ẩn nấp trong doanh địa. Song khi Lâm Phong trở lại vị trí quen thuộc, vẫn không phát hiện ra bóng dáng của Lý lão.
Điều này làm tâm trạng của Lâm Phong càng thêm nặng nề, nếu Lý lão cũng biến mất không thấy, như vậy chứng minh vấn đề có thể còn tệ hơn mình tưởng rất nhiều.
Dựa theo thực lực, Ngự Thú Sư Kim Cương duy nhất trong doanh địa có thể ép chặt Thường trưởng lão, không ngờ cũng rời đi theo Tần Thiên Hà.
Khi Lâm Phong âm thầm hạ quyết tâm phải bảo vệ tốt cho mình và Hạ Sơ Tuyết, hắn trở lại trong lều cỏ, nhìn thấy được một lá thứ của Lý lão đặt ở đầu giường:
- Lâm Phong, cấm địa có biến, chúng ta đi vào dò xét, chú ý an toàn, nhớ kỹ cần phải cẩn thận.
Ở sâu trong cấm địa Côn Lôn Sơn không ngờ ẩn chứa rất nhiều bí mật khiến Ngự Thú Sư cấp Kim Cương cũng phải thận trọng, cẩn thận thăm dò.
Những linh thú kỳ lạ kia không biết tồn tại bao lâu, còn có các loại nguy hiểm đều ẩn giấu trong rừng nhìn nhìn có vẻ gió êm sóng lặng này.
Cấm địa cấm địa, nơi cấm con người ở lại!
Cho nên trong cấm địa có thể đã xảy ra sự thay đổi nào đó, khiến Lý lão là Ngự Thú Sư Kim Cương cũng không thể không đi điều tra.
Thậm chí hai người Thường trưởng lão cùng Tần Thiên Hà đang đánh dở, cũng tách ra, đi vào kiểm tra tình hình.
Lâm Phong biết bây giờ mình căn bản không có tư cách nhúng tay vào loại chuyện như vậy, chuyện quan trọng nhất của mình bây giờ là phải xác nhận tình trạng của Vô Thường.
Trong tình huống đặc biệt có thể tùy tiện hấp thu thuộc tính nguyên tố không thuộc về mình, còn nhận được thuộc tính hoàn toàn mới, không thể nói là ít lại càng ít, chỉ có thể nói là chưa bao giờ nghe.
Loại tình huống này căn bản không thể xuất hiện ở trên thân linh thú bình thường, bởi vì thuộc tính nguyên tố trong cơ thể linh thú bình thường là cố định, có lẽ ở dưới điều kiện đặc biệt mới có thể phát sinh dị biến, nhưng tuyệt đối không có khả năng trực tiếp hấp thu như vậy.
Có lẽ chỉ có thể nói tình trạng của Vô Thường là thiên thời địa lợi nhân hòa, ba yếu tố cùng tác động, mới làm cho Vô Thường có thêm hai thuộc tính nguyên tố mới.