Đạo sư ở phía sau tức giận trừng mắt với Lâm Phong, trực tiếp vỗ một phát sau gáy của Lâm Phong:
- Nhìn đường đàng hoàng, đừng nghĩ những chuyện vớ vẩn. Nếu không, ngươi có tin ta sẽ ném người từ trên cao xuống không?
- Ấy ấy ấy, được rồi Lâm đạo sư, ngài cứ yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không chạy sai đường.
Lâm Phong nhanh chóng tập trung chú ý xuống quang cảnh đang lướt nhanh bên dưới, trong bóng đêm bao phủ, muốn phân biệt biệt cũng khó. Lâm Phong tốn hết sức lực, cuối cùng mới xác nhận được nơi chiến đấu tối hôm qua.
Thiên Mã hạ xuống, Lâm Lăng Nhân nhìn dấu vết chiến đấu trên mặt đất, cũng không khỏi nhíu mày.
Hơn nữa, trong rừng cây xung quanh cũng xuất hiện mấy con linh thú cương thi không sợ chết, sau khi chết một lần và biến thân trở thành cương thi, chúng thậm chí mất đi sự sợ hãi đối với linh thú cao cấp.
Đối mặt với một con Thiên Mã vô cùng thánh khiết, đám linh thú thực lực chỉ có Bạch Ngân và Hoàng Kim không ngờ xông tới công kích. Không đợi Thiên Mã ra tay, Quân Lương Ngọc ở phía sau đã đột nhiên gọi ra linh thú của mình, một con Phượng Hoàng bay lên cao, miệng phun ra lửa mạnh quét ngang, tinh lọc linh thú xung quanh.
Hai mắt Lâm Phong lóe lên, học tỷ của mình cũng có thực lực rất mạnh. Con Phượng Hoàng này có thực lực Hoàng Kim tam giai, lại thêm có lửa của Thần Thánh Phượng Hoàng có thể tinh lọc những linh thú cương thi này, cho nên có thể một kích giết trong chớp mắt.
- Đi thôi, chúng ta tìm xem Lý lão và Tần Thiên Hà rốt cuộc đi đâu. Bây giờ, chúng ta phải tách ra tìm. Lương Ngọc qua bên kia, Lâm Phong ngươi không có năng lực tự vệ, ngươi đi cùng ta.
Cảm nhận được sự do dự trong chớp mắt của đạo sư, trong lòng Lâm Phong thầm thở dài. Đúng là hết cách rồi, ai bảo mình so với hai vị này giống như con gà bệnh chứ?
Mà lần này, Lâm đạo sư không tiếp tục cưỡi trên Thiên Mã mà nhẹ nhàng vung tay lên. Lâm Phong cảm giác được thân thể của mình trở nên mềm mại, giống như mình có thể bay lên vậy.
- Phi Hành Thuật, đây là pháp thuật thuộc tính Phong cao cấp.
Lâm Lăng Nhân nhìn ánh mắt ngạc nhiên và đầy phấn khích của Lâm Phong, lên tiếng giải thích:
- Một trong những thuật pháp của Ngân Dực Thiên Mã.
- Đi thôi, ngươi chú ý hoàn cảnh xung quanh, đừng để con linh thú nào đánh lén.
Lâm Lăng Nhân nói xong thì nhẹ nhàng nhảy lên giữa không trung và bay đi. Lúc này, Lâm Phong mới nhìn thấy đôi cánh tinh xảo nhỏ nhắn hiện ra phia sau lưng của đạo sư mình đang vỗ nhẹ.
Đây chính là hiệu quả của Phi Hành Thuật à? Có phải sau lưng mình cũng mọc ra một đôi cánh nhỏ như vậy?
Lâm Phong thử qua, quả nhiên hắn có thể bay đến giữa không trung, nhanh chóng bay theo Lâm Lăng Nhân, hai người một trước một sau bay về một hướng đã định sẵn.
Dọc theo đường đi, bọn họ quả nhiên nhìn thấy không ít dấu vết chiến đấu, nhìn từng vòng rạn nứt cực lớn trên mặt đất, chắc là hiệu quả của linh thú Bảo Tượng cấp Kim Cương đạp ra.
- Lý lão và Bảo Tượng chiến đấu ở hướng này, đi tiếp về phía trước.
- Ừ, ta có thể cảm giác được bọn họ đang chiến đấu ở phía trước.
Lâm Phong nghe nàng nói như thế, cảm thấy vô cùng kinh ngạc:
- Bây giờ, bọn họ vẫn còn đang chiến đấu à? Lúc này đã qua một ngày rồi.
- Đừng nói linh thú cao giai đánh một trận một ngày, ta từng gặp đánh nhau một tháng đấy. Phải tăng tốc lên!
Lâm Lăng Nhân căn bản không cho Lâm Phong có cơ hội nói chuyện, trực tiếp dùng một tay nắm lấy áo của Lâm Phong, tốc độ của hai người tăng gấp mấy lần trong chớp mắt, dòng khí lưu mạnh mẽ thổi cho mặt Lâm Phong đau rát.
Mấy phút sau, phía trước truyền đến những tiếng nổ ầm ầm, Lâm Lăng Nhân mới giảm tốc độ xuống.
- Không thích hợp, đây là hai con linh thú hoang đang đánh nhau à?
Sau khi hai người tới gần, Lâm Phong nhìn thấy con Bảo Tượng quen thuộc. Lúc này, trên người nó có không ít vết thương, đồng thời tinh thần chán chường uể oải, nhưng đối thủ của nó cũng là một con linh thú tự nhiên.
- Lý lão đâu? Hắn sẽ không xảy ra chuyện chứ...
- Ngươi nghĩ gì thế, Ngự Thú Sư cấp Kim Cương có năng lực bảo mệnh còn mạnh hơn ngươi tưởng nhiều. Cho dù không đánh lại một con linh thú, muốn chạy nhất định không có vấn đề gì.
Lâm Lăng Nhân liếc nhìn Lâm Phong nói:
- Lúc trước, hắn đánh với con Bảo Tượng chỉ vì cố gắng bảo hộ các ngươi mà thôi. Ta đoán chắc hắn đã dẫn dụ con linh thú này rời đi, sau đó đã nghĩ cách thoát thân.
Lâm Phong tặc lưỡi:
- Đáng tiếc, vậy làm sao bây giờ?
- Bây giờ à? Phải giải quyết con linh thú này trước đã. Con voi kia làm hại lần rèn luyện này tổn thất nặng nề, ta sao có thể để nó chạy như vậy được.
Lâm Lăng Nhân đối mặt với hai con linh thú cấp Kim Cương vẫn đang chiến đấu, giọng điệu nói chuyện hoàn toàn không để ý, trực tiếp gọi ra linh thú của mình chuẩn bị đánh tới.
- Lâm đạo sư, không phải ngươi nói linh thú cao giai đánh nhau một tháng cũng bình thường sao? Vậy nếu ngươi đánh…