Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 180 - Chương 1186 - Thâm Nhập Cấm Địa 2

Chương 1186 - Thâm nhập cấm địa 2
Chương 1186 - Thâm nhập cấm địa 2

- Người còn lại tiến vào cấm địa tìm kiếm dư nghiệt của Huyết Thú Giáo và để ý hướng đi của Lý lão và Tần Thiên Hà. Nếu gặp phải thành viên rèn luyện còn lại, phải kịp thời cứu về.

Hai người nghiêm túc gật đầu:

- Vâng, Lâm chủ nhiệm!

- Lâm chủ nhiệm tiến vào sâu trong cấm địa phải chú ý an toàn đấy!

Sau khi thu xếp xong công tác cho tất cả những người khác, Lâm Lăng Nhân nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới, dường như đang do dự có nên mang theo Lâm Phong hay không. Tuy Lâm Phong là thành viên trong đợt rèn luyện lần này, nhưng sâu trong cấm địa thật sự quá nguy hiểm.

- Lâm đạo sư mang theo ta đi. Không chừng thiên phú của ta có thể đưa đến tác dụng lớn, trong cấm địa có nhiều linh thú và chuyện kỳ quái.

Lâm Phong tự đề cử mình, hắn không muốn ở ngoài chờ Lâm Lăng Nhân trở về. Đây là một cơ hội ngàn năm một thuở, nói không chừng sau khi tiến vào sâu bên trong, hắn có thể nhìn thấy Thần Thú Hắc Kỳ Lân trong truyền thuyết, hắn làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được?

Còn nguy hiểm ở sâu trong cấm địa đúng là không thể khinh thường, nhưng trong cấm địa lúc này có chỗ nào an toàn hơn bên cạnh Địa Thú Sư?

- Tuy nói vậy nhưng thực lực của ngươi thật sự quá yếu.

Lâm Lăng Nhân lộ ra vài phần ghét bỏ, hận không thể rèn sắt thành thép.

- Lâm đạo sư, ta mới là học sinh năm nhất.

- Ồ, ta quên mất ngươi chỉ lớn hơn mấy học sinh mới khác có vài tuổi, ta luôn theo bản năng nghĩ ngươi là người đã có tuổi.

Lúc này, Lâm Lăng Nhân mới nhớ ra, tuy Lâm Phong trông già dặn nhưng cũng chỉ là một người mới trong nhóm Ngự Thú Sư.

- Thôi, ta dẫn ngươi theo cũng được. Chuyện này không thể chậm trễ, phải lập tức xuất phát.

Lâm Lăng Nhân đã ghi nhớ hướng khí đen bay đi sau khi giết linh thú, bây giờ lại triệu hồi ra Thiên Mã:

- Đi lên! Tốc độ ngươi bay còn quá chậm, chờ ngươi bay qua thì chẳng biết phải chờ tới lúc nào.

- Ừ.

Lâm Phong không dám nhiều lời, ba người lại cưỡi Thiên Mã Phi bay về phía khí đen bay đi.

Sau một ngày vượt qua ranh giới vòng ngoài cấm địa, Lâm Phong đột nhiên cảm nhận được một áp lực đập vào mặt.

Cũng may bên cạnh hắn còn có một Địa Thú Sư, còn có linh thú như Ngân Dực Thiên Mã. Trong chớp mắt, áp lực đột nhiên đến chợt biến mất

- Ngươi cảm nhận được không?

Lâm Lăng Nhân ở phía sau đột nhiên lên tiếng. Lâm Phong gật đầu:

- Vừa rồi là gì vậy? Chỉ cần đi vào sâu trong cấm địa sẽ có sao?

- Đúng vậy, cấm địa phân ra các tầng khác nhau, giữa chúng có một đường ranh giới áp lực tiêu chuẩn khá quan trọng, càng đi sâu vào trong, áp lực sẽ càng lớn, có lẽ điều này có liên quan tới nồng độ linh khí. Cũng bởi vì điều này, thực lực linh thú ở sâu bên trong sẽ càng mạnh hơn.

Lâm Phong nhìn xuống phía dưới, phát hiện linh thú cấp thấp nhất ở đây rõ ràng đều là linh thú thực lực cấp Bạch Kim, trái cổ của hắn vô thức chuyển động.

- Ngươi nhìn chỗ đó đi. Lát nữa chúng ta sẽ hạ xuống ở vùng ngoài trước. Ngươi đừng rời khỏi bên cạnh ta đấy.

Lâm Lăng Nhân chỉ về phía một đỉnh núi. Có thể thấy từng luồng khí đen đang từ các hướng tụ lại ở đó.

Lâm Phong nhìn đỉnh núi kia có khí đen gần như hóa thành thực chất, hắn hít sâu một hơi. Có thể nói khí đen lây nhiễm Bảo Tượng vừa rồi có thể tích khổng lồ, nhưng so với nơi này chỉ như muối bỏ biển.

Khí đen ở đây che khuất bầu trời, đã lây nhiễm cả mặt đất và các vật trên núi.

- Chờ đã! Bên kia dường như có người?

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đỉnh núi và đột nhiên chú ý thấy có không ít điểm nhỏ giống như con người đang đi lại, nhìn kỹ thì ở giữa sườn núi cũng có không ít.

- Hừ, chắc người của Huyết Thú Giáo trong cấm địa đều ở đây.

Lâm Lăng Nhân hừ lạnh một tiếng, giọng điệu lạnh thấu xương, thậm chí có thể trực tiếp cảm nhận được sát khí. Lâm Phong nghe được cũng thấy ớn lạnh.

- Phải hạ xuống rồi.

Mấy phút sau, ba người thành công hạ xuống trong rừng cây gần đó.

Có lẽ vì đỉnh núi có khí đen kia, trong rừng không ngờ không có linh thú nào, nếu là sâu trong cấm địa bình thường đáng lẽ không có khả năng này.

- Nơi đây chính là sâu trong cấm địa sao? Bây giờ nhìn lại không khác nào cánh rừng ở bên ngoài, thậm chí còn không lớn như ta tưởng.

- Chúng ta mới vừa tiến vào thôi, cho dù là ta muốn vào nơi sâu hơn cũng phải chậm rãi đi từng bước. Còn nơi sâu thật sự, hiện nay con người còn chưa có tai có thể bước vào.

Lâm Lăng Nhân không dám thả lỏng cảnh giác. Nàng biết nơi đây vốn phải tồn tại uy hiếp cực lớn. Mà bây giờ những thứ uy hiếp kia không có, chỉ có thể nói rõ có uy hiếp càng lớn hơn xuất hiện.

- Đi thôi, chúng ta lên núi thôi.

Nếu đã biết người của Huyết Thú Giáo canh giữ ở trên núi, hơn nữa xung quanh không có linh thú khác cao cấp khác, Lâm Lăng Nhân quyết định trực tiếp xông thẳng lên tới đỉnh núi.

Bình Luận (0)
Comment