Nhìn vẻ mặt Lâm Lăng Nhân ngạo nghễ không sợ, Lâm Phong không khỏi không than, đây chính là tự tin của Địa Thú Sư sở hữu thực lực mạnh mẽ, trên dưới Huyết Thú Giáo không ai cản nổi.
Trên thực tế, đám lâu la Huyết Thú Giáo kia vốn định thử ngăn cản, sau đó nhìn thấy Lâm Lăng Nhân triệu hồi ra Ngân Dực Thiên Mã.
Mặc dù không biết đối thủ rốt cuộc có thực lực gì, nhưng con Thiên Mã này chỉ cần đứng ở đó, đã đầy khiến cho đám linh thú thường ngày nóng nảy bất an của bọn họ biến thành bảo bảo ngoan ngoãn.
- Thường trưởng lão của các ngươi ở trên đỉnh núi?
Lâm Lăng Nhân tùy ý hỏi một câu, không ngờ có mấy giáo đồ Huyết Thú Giáo sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng:
- Phải phải! Thường trưởng lão và một vị trưởng lão khác đều ở trên đỉnh núi này!
- Trên đỉnh núi có gì?
- Chúng ta không biết. Chúng ta chưa từng lên đó. Chỉ có người được gọi đích danh mới có tư cách đi lên.
Lâm Lăng Nhân đối mặt với đám lính quèn hỏi gì cũng không biết này, nàng cũng lười ra tay, phất tay nói:
- Cút đi.
- Vâng!
Một đám giáo đồ như được đại xá, lăn một vòng rồi chạy về phía chân núi.
Lâm Phong nhìn bọn họ chạy thục mạng, lặng lẽ lắc đầu. Đầu óc của đám người kia quả nhiên không tốt lắm, xung quanh đây không có linh thú là vì chỗ đỉnh núi này có khí đen, nhưng thoát khỏi phạm vi xung quanh đỉnh núi không chừng sẽ gặp phải linh thú ở sâu trong cấm địa.
Gặp phải chúng, đám người kia mới thật sự là chắp cánh khó thoát.
- Chúng ta lên đỉnh núi giải quyết hai trưởng lão kia, số còn lại cũng sẽ tản ra thôi.
Lâm Lăng Nhân trực tiếp đi lên đỉnh núi, có lẽ bởi vì những kẻ trấn giữ ở dọc đường đi đã nhận được tin tức từ dưới chân núi, bọn họ đi lên đỉnh núi, không ngờ không bị người nào ngăn cản.
Nhưng càng tới gần đầu nguồn khí đen ở trên đỉnh núi, lực hút trong lòng Lâm Phong cũng càng mạnh hơn, có một trực giác không rõ đang mách bảo hắn, chỗ đỉnh núi chính là chỗ của Hắc Kỳ Lân kia.
Chỉ là con Hắc Kỳ Lân đó dường như gặp phải vấn đề gì đó, cho nên nó chẳng những không có thực lực phong thái của thần thú, ngược lại bản thân khó bảo toàn.
- Lâm Lăng Nhân, không ngờ thiên tài Địa Thú Sư như ngươi cũng đích thân tới đây.
Trên đỉnh núi, hai trưởng lão Huyết Thú Giáo khoác trường bào đỏ sậm đang chờ Lâm Lăng Nhân đến đây.
Hai người bọn họ không chạy, có lẽ Lâm Lăng Nhân sẽ thả những giáo đồ bình thường khác, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho hai trưởng lão Huyết Thú Giáo này thoát được.
- Các ngươi làm tới trưởng lão Huyết Thú Giáo rồi, sao thực lực chỉ có vậy? Ta nghe nói giáo chủ Huyết Thú Giáo các ngươi tự xưng có thể lấy thực lực Kim Cương giết Địa Thú Sư, đáng tiếc hôm nay hắn lại không tới.
Lâm Lăng Nhân nắm tình hình trong lòng bàn tay, thậm chí không triệu hoán linh thú khác, ánh mắt lướt qua bọn họ, trực tiếp nhìn khí đen trải khắp ngọn núi cổ quái phía sau bọn họ.
Cả ngọn núi đều bị khí đen che phủ và lây nhiễm, hai trưởng lão này đứng trong khu vực khí đen mờ mịt giống như thực chất, nhưng điểm kỳ quái là chỗ bọn họ đứng không có khí đen.
- Xem ra các ngươi đã tìm được cách gì đó để dọn sạch loại khí đen này? Chỉ là hiệu suất sợ rằng không cao lắm, cho đến bây giờ chỉ dọn được một chỗ nhỏ như vậy.
So với Lâm Lăng Nhân đặt trọng điểm ở nơi có khí đen dày đặc nhất trên đỉnh núi, Lâm Phong lại quan tâm tới hoàn cảnh xung quanh hơn. Bởi vì hắn mới phát hiện ra, xung quanh đây có số lượng lớn linh thú cương thi cấp thấp bị khống chế.
Kết hợp với lời Lâm Lăng Nhân vừa nói, trong đầu Lâm Phong chợt lóe lên một linh cảm, đột nhiên đoán được bọn họ dọn khí đen thế nào.
- Nếu ta đoán không sai, các ngươi chắc hẳn đã dùng số lượng lớn linh thú còn sống tới hấp thu khí đen ở đây? Linh thú còn sinh mệnh sống kia thành vật chứa, các ngươi đúng là có năng lực...
Nghe Lâm Phong nhắc nhở, Lâm Lăng Nhân cũng phát hiện rất nhiều linh thú bên kia, trên mặt dường như đã sớm đoán được, nhưng vẫn có vài phần kinh ngạc cùng chán ghét:
- Không hổ danh là Huyết Thú Giáo, như vậy mà các ngươi cũng có thể làm được. Nói vậy, những linh thú này đều là linh thú của các giáo đồ nhỉ? Thân là trưởng lão lại sử dụng giáo đồ thủ hạ của mình như công cụ, bọn họ sẽ không phản kháng sao?
Nghe Lâm Lăng Nhân nói vậy, Thường trưởng lão nhếch miệng, phát ra tiếng cười chói tai:
- Ha ha ha, tất nhiên là có người không phục. Những kẻ không phục đều đi hút khí đen rồi.
- Cái gì?!
Lâm Lăng Nhân nhíu mày, nhìn về phía linh thú cương thi bên kia, quả nhiên phát hiện mấy thi thể thối rữa không còn hình người
- Con người.
Vừa rồi, nàng còn tưởng đó là linh thú hình người nào đó bị khí đen lây nhiễm, không ngờ trưởng lão Huyết Thú Giáo này trực tiếp dùng người sống?