Ban đầu hắn còn lo lắng Hắc Kỳ Lân không có cách nào bảo vệ mình.
Nhưng nghe được Hắc Kỳ Lân nói như vậy. Lâm Phong cuối cùng đã yên tâm.
Tốc độ của Lâm Phong rất nhanh, không đến hai ngày đã chạy tới giải đất bên ngoài, nơi con người hoạt động. Càng tiến về phía trước chính là trong phạm vi vùng đất Vô Vọng. Dưới tình huống bình thường, người bình thường đến đây sẽ quay về, tuyệt đối không tiến về phía trước nữa.
Dù sao đi lên trước nữa có thể sẽ đụng phải Dị Linh Tộc, ngoại trừ những người to gan hoặc muốn thử vận nay ra, sợ rằng không ai sẽ tiếp tục đi phía trước.
Nhưng mục đích của Lâm Phong lần này là muốn đi vào trong vùng đất Vô Vọng tìm Hồi Ức Thảo.
Cho nên hắn đương nhiên sẽ không dừng lại. Mà khi Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, không ít người phía sau đã nhìn thấy.
...
...
Những người này thở dài một tiếng, cuối cùng lắc đầu. Bởi vì bọn họ cảm thấy hắn lại là một người đi vào trong vùng đất Vô Vọng chịu chết. Lâm Phong chắcc hắn không biết được những điều này, hắn còn đang tập trung tinh thần đi đường.
Chẳng qua lúc Lâm Phong đi đường, đột nhiên cảm giác được phía sau dường như có trận gió mạnh lao tới. Hắn theo bản năng nằm sấp xuống.
Sau đó Lâm Phong cũng lập tức lăn sang bên phải, lúc này hắn đã nhìn thấy rõ đó rốt cuộc là thứ gì. Hóa ra có một con linh thú tập kích hắn.
…
- Ngươi mau ra đây hỗ trợ đi, chúng ta gặp phải kẻ địch rồi.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Phong chính là vội vàng gọi Hắc Kỳ Lân ra. Dù sao bây giờ Lâm Phong không biết thực lực của linh thú này rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Hắn không dám tùy ý ra tay, ổn thỏa nhất vẫn là bảo Hắc Kỳ Lân giúp hắn ra tay thì tốt hơn.
Hắc Kỳ Lân cảm nhận được tiếng gọi của Lâm Phong, sau đó lập tức hiện thân. Nhưng khi nhìn thấy con linh thú trước mặt này, Hắc Kỳ Lân không chớp mắt một cái nào.
Nó chỉ bình thản nhìn linh thú này, linh thú này trực tiếp nằm im một chỗ run lẩy bầy. Sau đó nó ra hiệu cho Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước là được rồi.
Lâm Phong nhìn thấy tình huống này, thật sự khá kinh ngạc.
Khi tới gần phạm vi vùng đất Vô Vọng, nơi đây thật ra vẫn có lác đác một số người.
Bởi vì bọn họ là Ngự Thú Sư, khẳng định cũng hy vọng có thể tìm kiếm vận may ở sát biên giới vùng đất Vô Vọng này, xem có thể bắt được một vài linh thú có đẳng cấp tương đối cao không. Dù sao bọn họ không dám tiến vào trong.
Bởi vì một khi bước vào phạm vi vùng đất Vô Vọng này, có thể sẽ gặp phải Dị Linh Tộc, đến lúc đó cái mạng nhỏ của mình có khả năng khỏi chơi nữa.
Nhưng Lâm Phong không quan tâm những điều này, cho nên hắn trực tiếp tiến vào.
Mà những người phía ngoài nhìn thấy cảnh tượng đó, đều lắc đầu cảm thấy Lâm Phong đang tự tìm chết. Chẳng qua Lâm Phong căn bản không quan tâm những điều này, dù sao bên cạnh hắn còn có Hắc Kỳ Lân.
Có Hắc Kỳ Lân ở đây, Lâm Phong tin tưởng dưới tình hình chung mình chắc chắn sẽ rất an toàn. Quả nhiên, Lâm Phong mới đi không xa, đã gặp phải linh thú tập kích.
Mà sau khi Lâm Phong bảo Hắc Kỳ Lân đi ra, Hắc Kỳ Lân chẳng qua chỉ liếc mắt nhìn linh thú này, linh thú này lập tức run như cầy sấy, không dám di chuyển.
Lâm Phong rất kinh ngạc. Sau đó Hắc Kỳ Lân đi thẳng về phía trước. Lâm Phong cũng đi qua bên cạnh linh thú đó. Chờ Lâm Phong đi thật xa, linh thú này mới dám chậm rãi đứng dậy, sau đó chạy trốn.
- Rốt cuộc vừa rồi ngươi mới dùng cách gì mà khiến nó nằm yên tại chỗ, còn không dám động đậy vậy?
Lâm Phong rất tò mò. Vừa rồi, hắn không nhìn thấy Hắc Kỳ Lân có bất kỳ động tác gì, nhưng linh thú này lại không dám động đậy. Cho nên hắn lập tức hỏi Hắc Kỳ Lân xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Bởi vì Lâm Phong cảm thấy Hắc Kỳ Lân nhất định đã dùng thủ đoạn nào đó. Cho nên mới làm cho linh thú này bất động. Nhưng trên thực tế Hắc Kỳ Lân căn bản không dùng bất kỳ thủ đoạn gì.
Nó chẳng qua lợi dụng uy áp thần thú của nó tới áp chế linh thú này mà thôi.
Dù sao Hắc Kỳ Lân là một con thần thú, có áp chế huyết mạch tuyệt đối trước linh thú thông thường. Tuy Lâm Phong không cảm giác được điều này, nhưng những linh thú kia lại có thể cảm nhận được rõ ràng.
Sau khi nghe Hắc Kỳ Lân giải thích xong, Lâm Phong mới chợt hiểu ra. Hắn vốn tưởng Hắc Kỳ Lân nhất định đã dùng thủ đoạn nào đó mới có chuyện này.
Hóa ra Hắc Kỳ Lân căn bản không hề làm gì, chẳng qua chỉ dùng áp chế huyết mạch dã khiến những linh thú thông thường không dám nhúc nhích. Xem ra, chuyến đi này còn dễ dàng hơn Lâm Phong tưởng.
Dù sao dựa vào vào điểm này, linh thú bình thường tuyệt đối không dám gần Lâm Phong.
Cho dù bọn chúng dám đến trêu chọc Lâm Phong, chỉ cần Hắc Kỳ Lân đi ra, cũng không cần ra tay, chỉ cần đứng ở đó, những linh thú này đều sẽ không dám ra tay nữa.