Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 194 - Chương 1200 - Thật Không Hổ Danh Là Thần Thú

Chương 1200 - Thật không hổ danh là Thần Thú
Chương 1200 - Thật không hổ danh là Thần Thú

- Ta biết thằng nhóc ngươi bây giờ đang nghĩ gì, chẳng qua ta cho ngươi biết, ngươi cố gắng đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi. Trừ phi gặp phải phiền phức ngươi không giải quyết được, nếu không ngươi vẫn nên tự mình giải quyết đi, hiểu chưa?

Lâm Phong vừa rồi còn vui mừng, cảm giác mình có thể đi ngang ở vùng đất Vô Vọng này, không ngờ một giây sau, Hắc Kỳ Lân đã tạt cho hắn một chậu nước lạnh.

Thật ra Hắc Kỳ Lân đi ra giúp Lâm Phong cũng chẳng sao.

Nhưng Hắc Kỳ Lân cảm thấy, nếu nó làm như vậy, sợ rằng Lâm Phong sẽ rất khó trưởng thành được. Cho nên vẫn cần Lâm Phong giải quyết vấn đề trong khả năng của mình trước.

Chỉ khi nguy hiểm tới sinh mạng, nó mới ra tay, làm vậy mới có thể khiến cho Lâm Phong được rèn luyện.

Lâm Phong thật ra không có khái niệm gì về chuyện thực lực của Hắc Kỳ Lân rốt cuộc mạnh tới mức nào.

Bởi vì căn cứ theo lời Hắc Kỳ Lân nói, thực lực của nó rất mạnh, chẳng qua đó là lúc nó ở trạng thái tốt nhất. Bây giờ, nó bị thương nghiêm trọng như vậy, thực lực tất nhiên cũng bị hao tổn rất nhiều.

Nhưng Hắc Kỳ Lân lần đầu DPS vẫn để lại cho Lâm Phong một ấn tượng sâu sắc.

Bởi vì con linh thú vừa rồi có đẳng cấp rất cao. Nếu để Lâm Phong tự mình xử lý, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy. Lâm Phong tất nhiên phải tốn chút công sức mới có thể giải quyết được nó. Nhưng Hắc Kỳ Lân vừa đi ra, lợi dụng áp chế huyết mạch của nó, đã khiến con linh thú này không dám nhúc nhích. Điều này quả thật làm Lâm Phong rất cao hứng.

Nhưng Hắc Kỳ Lân cũng biết, nếu nó cứ giúp Lâm Phong như vậy, sẽ không có lợi cho sự trưởng thành của Lâm Phong. Cho nên nó quyết định không tùy tiện ra tay, chỉ khi tính mạng của Lâm Phong bị uy hiếp, nó mới ra tay, như vậy mới có thể khiến Lâm Phong phát triển nhanh hơn.

Lâm Phong cũng không ngờ tới Hắc Kỳ Lân sẽ làm như vậy. Nhưng dù sao Hắc Kỳ Lân cũng muốn tốt cho hắn, cho nên Lâm Phong không nói gì nhiều, tiếp tục chạy về phía trước.

- Ta đúng là xui xẻo tám đời, không ngờ lại gặp phải một con thần thú như vậy, nó không giúp ta thì thôi, không ngờ còn ở bên cạnh nói mát ta. Chờ tới khi ta khế ước được con thần thú lợi hại hơn, tới khi đó ngươi muốn ra giúp ta, ta cũng không cho ngươi ra tay, ngươi cứ ở trong đó cho ta.

Lâm Phong tuyệt đối không ngờ Hắc Kỳ Lân này nói được thì làm được, nó nói không ra tay là không ra tay, về sau còn trực tiếp đình công, căn bản không trả lời vấn đề của Lâm Phong.

Dọc đường đi, Lâm Phong gặp phải không ít linh thú.

Nhưng cũng may đẳng cấp của những linh thú này đều không cao, trên cơ bản đều nằm trong khả năng của Lâm Phong.

Nhưng trong lúc đó, Lâm Phong ít nhiều vẫn gặp phải vài nguy hiểm, chẳng qua những nguy hiểm này không đủ gây nguy hiểm tới tính mạng của Lâm Phong, chỉ làm cho Lâm Phong vô cùng khổ sở, suýt nữa bị trọng thương, nhưng cuối cùng vẫn giải quyết được.

Cho nên lúc này Lâm Phong khá hận Hắc Kỳ Lân, vì vậy vừa thu dọn chiến trường, vừa chửi Hắc Kỳ Lân. Mà sau khi Hắc Kỳ Lân nghe được những lời này của Lâm Phong, nó căn bản không phản ứng, tiếp tục nghỉ ngơi.

bây giờ, Lâm Phong thật sự quá khổ sở. Rõ ràng mình có một con thần thú, nhưng bây giờ con thần thú này không ra tay, mình vẫn phải nghĩ cách giải quyết những rắc rối gặp phải, điều này quả thật quá uất ức.

- Ta thực sự tức chết rồi, nếu sớm biết sẽ như vậy, ta tuyệt đối sẽ không ký kết khế ước chó má này với ngươi, ta tình nguyện cả đời làm một Ngự Thú Sư bình thường.

Lâm Phong càng mắng càng khí, về sau còn không dừng lại được, hơn nữa căn bản cũng không lặp lại. Ban đầu, Hắc Kỳ Lân nghe Lâm Phong nói những lời này còn cảm thấy không sao cả. Nhưng Hắc Kỳ Lân càng nghe lại càng thêm tức giận. Bởi vậy, sau khi Lâm Phong mắng Hắc Kỳ Lân một trận, Hắc Kỳ Lân không nhịn được nữa, từ bên trong đi ra, vỗ một phát vào gáy của Lâm Phong.

Linh thú ký khế ước công kích chủ nhân của mình, đây là lần đầu tiên gặp được đấy. Đừng nói Lâm Phong chưa thấy qua, hắn nghe cũng chưa từng nghe qua, nhưng bây giờ đã gặp được.

Hơn nữa hắn còn cảm nhận được một cách thiết thực, linh thú mình ký khế ước tự nhiên ra tay với mình.

Có thể nói, khắp nơi trong vùng đất Vô Vọng này đều nguy hiểm, chỉ là mức độ nguy hiểm khác nhau mà thôi.

Nếu ở vòng ngoài, thật ra mức độ nguy hiểm vẫn rất thấp, bởi vì linh thú qua lại ở đây cơ bản đều là một vài con đẳng cấp khá thấp.

Cho dù là Lâm Phong cũng có thể tùy tiện ứng phó. Nhưng càng đi sâu vào bên trong, đẳng cấp linh thú lại càng cao. Mãi đến trong cùng còn xuất hiện những con linh thú mà Lâm Phong không thể đối phó được.

Ban đầu, những linh thú này xuất hiện, cho dù Lâm Phong có thể đối phó, nhưng hắn vẫn không dám ra tay.

Bình Luận (0)
Comment