Nhưng dưới sự ép buộc của Hắc Kỳ Lân, Lâm Phong không ra tay cũng không được. Bởi vì Hắc Kỳ Lân hiện tại không ra tay, hoàn toàn đình công, để Lâm Phong tự mình đối phó.
Mà sau khi Lâm Phong giải quyết mấy con linh thú này, hắn đã suýt nữa mất mạng. Lúc này, hắn thật sự tức giận.
Hắn không ngờ Hắc Kỳ Lân nói mặc kệ là mặc kệ thật. Vì vậy hắn vừa chạy về phía trước, vừa mắng Hắc Kỳ Lân. Ban đầu Hắc Kỳ Lân mặc kệ Lâm Phong, dù sao nó bị mắng vài câu cũng chẳng sao.
Về sau, Lâm Phong mắng thực sự rất khó nghe, Hắc Kỳ Lân không nhịn được, còn ra tay với Lâm Phong. Chẳng qua Hắc Kỳ Lân đánh Lâm Phong chắc chắn không dùng hết sức lực, tất nhiên không có khả năng làm Lâm Phong bị thương.
Nhưng Hắc Kỳ Lân làm vậy đã khiến Lâm Phong khiếp sợ. Hắn thật sự không ngờ Hắc Kỳ Lân này dám ra tay với mình.
- Ta là chủ nhân của ngươi, ngươi lại dám đánh ta. Ngươi không sợ ta trực tiếp cho ngươi về trời à?
Lâm Phong thật sự khiếp sợ, chẳng qua lúc này Lâm Phong cũng tỉnh táo lại. Bởi vì hắn chợt nhận ra Hắc Kỳ Lân thật sự muốn tốt cho mình, cho nên hai người thậm chí còn lườm nhau.
Lâm Phong vừa xoa gáy vừa nhổ nước bọt về phía Hắc Kỳ Lân, mà Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh không nói gì, chỉ đi quanh Lâm Phong một vòng, muốn xem Lâm Phong bị thương thế nào.
Sau khi kiểm tra một lượt không phát hiện ra vấn đề gì, Hắc Kỳ Lân chỉ hừ lạnh một tiếng và trở về. Sau khi Lâm Phong nhìn thấy vậy, cũng chỉ thở dài, lắc đầu tiếp tục lên đường.
Nhưng mới đi được không xa, Lâm Phong đột nhiên phát hiện ra có hai bóng người từ phía trước chạy về phía hắn. Điều này khiến Lâm Phong lập tức cảnh giác cao độ. Ở nơi này, nếu tình cờ gặp người, rất có khả năng là Dị Linh Tộc.
Với thực lực của Lâm Phong hôm nay, nếu gặp phải Dị Linh Tộc, hắn tuyệt đối sẽ không đối phó được. Cho dù thêm cả Hắc Kỳ Lân cũng khó nói trước được. Dù sao Dị Linh Tộc rất nổi danh về thực lực. Đồng thời bọn họ còn có đặc điểm bài ngoại, điều này thật sự rất nguy hiểm đối với Lâm Phong.
- Ta sẽ không thật sự gặp phải Dị Linh Tộc chứ? Ta không xui xẻo như vậy chứ? Chẳng lẽ ta mới đi xa như vậy, đã đã gặp phải bọn họ? Tuyệt đối đừng như vậy.
Lâm Phong thật ra đã sớm chuẩn bị tâm lý sẽ gặp phải Dị Linh Tộc.
Nhưng Lâm Phong nghĩ tối thiểu mình cũng phải đi vào sâu hơn mới có thể gặp phải, không đến mức gặp ngay ở phía ngoài. Nếu về sau mới gặp phải, Lâm Phong cũng đã làm quen với hoàn cảnh ở đây, cũng có phần nắm chắc hơn. Nhưng bất kể nói thế nào, Lâm Phong chắc chắn phải đi tìm Dị Linh Tộc mượn Hồi Ức Thảo.
Nếu Ngự Thú Sư và linh thú đã ký kết khế ước, giữa bọn họ sẽ sinh ra lực lượng tương ứng. Lực lượng này là một sự ràng buộc rất mãnh liệt đối với linh thú.
Nếu không có điều này, như vậy linh thú dĩ nhiên sẽ rất dễ dàng phản bội chủ nhân của mình.
Nhưng nếu linh thú này có thực lực mạnh hơn chủ nhân của mình rất nhiều, vậy cũng sẽ có khả năng phản chủ nhất định.
Cho nên chuyện này thật ra rất nguy hiểm, ngay cả giữa Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, nếu Hắc Kỳ Lân muốn đối phó với Lâm Phong thật ra rất đơn giản.
Nhưng dù sao bản thân Hắc Kỳ Lân cũng muốn Lâm Phong trợ giúp nó, vì Lâm Phong có Thông Thiên Thần Giám.
Ngoài ra, Hắc Kỳ Lân sợ rằng chướng mắt những Ngự Thú Sư khác, cho dù là Địa Thú Sư có đẳng cấp rất cao, Hắc Kỳ Lân cũng thấy không có ý nghĩa gì.
Cho nên mặc dù thực lực của Lâm Phong thấp hơn Hắc Kỳ Lân rất nhiều, nhưng Hắc Kỳ Lân khẳng định sẽ không làm gì Lâm Phong. Nếu không, Lâm Phong nhất định sẽ không dám ký khế ước với Hắc Kỳ Lân.
Mà Hắc Kỳ Lân cũng thật sự suy nghĩ cho Lâm Phong. Đối với Hắc Kỳ Lân, chỉ khi thực lực của Lâm Phong đủ mạnh, về sau mới có thể trợ giúp nó khôi phục lại thực lực ban đầu, đồng thời giúp nó báo thù. Cho nên hai người bọn họ thật ra có chung lợi ích. Vì điểm này, Lâm Phong mới càng thêm yên tâm.
Chỉ có điều trong khi Lâm Phong đi ở trong vùng đất Vô Vọng, hắn ngoài dự đoán lại gặp Dị Linh Tộc rất sớm.
Nhưng là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, Lâm Phong cũng chỉ có thể nhắm mắt lại.
- Ngươi là người từ ngoài đến à? Ta khuyên ngươi nhanh chóng đi về đi, đừng đi về phía trước nữa. Nếu ngươi còn đi về phía trước nữa, Dị Linh Tộc chúng ta sẽ không khách khí đâu. Đối với những người từ ngoài đến như các ngươi, chúng ta chỉ có một loại thủ đoạn, đó chính là giết không tha.
Thật ra, Dị Linh Tộc bài ngoại cũng không phải không có nguyên nhân. Lúc đầu, Dị Linh Tộc không bài ngoại như vậy. Nhưng sau đó có vài chuyện xảy ra đã làm cho Dị Linh Tộc bắt đầu có tính bài ngoại, hơn nữa còn càng ngày càng nghiêm trọng. Bởi vì Dị Linh Tộc trời sinh có một thiên phú, bọn họ vô cùng thân thiết với các linh thú.