Bản thân bọn họ chỉ có một viên Hồi Ức Thảo. Nếu xảy ra vấn đề, sợ rằng bọn họ không có cách chế luyện ra đủ lượng đan dược từ Hồi Ức Thảo.
Cho nên bọn họ phải cam đoan xác suất thành công mới được. Sau khi Lâm Phong nghe xong cũng hiểu rõ, chuyện này không đơn giản như hắn tưởng. Hắn trịnh trọng gật đầu, vì vậy lại hỏi thăm Hắc Kỳ Lân về một vài vấn đề cơ bản có liên quan tới chuyện điều chế thuốc. Nếu có thể hỏi rõ ràng các vấn đề quan trọng, Lâm Phong có thể bớt đi rất nhiều đường vòng.
Mà Hắc Kỳ Lân cũng dạy Lâm Phong không hề giấu giếm. Cuối cùng, Lâm Phong không ngừng học tập kiến thức điều chế thuốc trên suốt đường đi.
Đợi đến khi sắp tới trường học, Lâm Phong đã ghi nhớ tất cả những kiến thức cơ bản đó vào trong đầu.
Bây giờ chỉ thiếu thực hành. Chỉ cần hắn thao tác không xảy ra vấn đề, như vậy có thể làm một lần là thành công.
- Lão sư, ta đã trở về rồi.
Không lâu lắm, Lâm Phong cuối cùng đã quay trở về trường học. Hắn vừa về tới trường, chuyện đều tiên hắn làm là nhanh chóng đi tìm đạo sư của hắn, Lâm Lăng Nhân. Bởi vì lúc hai người chia tay giống như sinh ly tử biệt, Lâm Lăng Nhân cũng hiểu lần này Lâm Phong rời đi chỉ sợ lành ít dữ nhiều, thậm chí có thể sẽ bị mất mạng.
Nhưng nàng không ngờ Lâm Phong mới đi không lâu đã quay về.
Cho nên Lâm Lăng Nhân nhất thời kinh ngạc. Thậm chí Lâm Lăng Nhân còn cho rằng lúc trước Lâm Phong nói ra ngoài rèn luyện chỉ là lời nói suông.
Trên thực tế, hắn căn bản không đi ra ngoài, bằng không sẽ không thể trở về nhanh như vậy được. Có ai đi ra ngoài rèn luyện, mới được vài ngày đã trở lại đâu?
- Sao ngươi về nhanh vậy? Ngươi không đi ra ngoài hay đi tới nơi gần quá hả? Nếu ngươi ra ngoài rèn luyện như vậy, chỉ sợ chẳng có ý nghĩa gì với ngươi hết.
Hắc Kỳ Lân giống như là một quyển Bách Khoa Toàn Thư, nàng dường như biết hết những kiến thức mà Lâm Phong không biết.
Hơn nữa rất nhiều điều rất hữu dụng đối với Lâm Phong. Cho tới bây giờ, Lâm Phong không tiếp xúc được với Ngự Thú Sư cao cấp, hắn tiếp xúc được rất ít kiến thức cao cấp. Mà bây giờ Hắc Kỳ Lân xuất hiện, lại vừa vặn bù đắp vào điểm này.
Tuy Lâm Phong đã ghi nhớ những kiến thức cơ sở trong đầu, hơn nữa cũng coi như đã thông hiểu đạo lý.
Nhưng đó vẫn chỉ ở trong giai đoạn lý luận suông mà thôi, không có tiến hành thao tác thực tế. Nếu muốn biết Lâm Phong cuối cùng có thể thành công hay không, vẫn phải xem thao tác thực tế thế nào nữa.
Cho nên Lâm Phong không dám chậm trễ, nhanh chóng trở về trường học, đồng thời tìm tới đạo sư Lâm Lăng Nhân của mình. Mà khi hắn nhìn thấy Lâm Lăng Nhân, Lâm Lăng Nhân thậm chí không thể tin được Lâm Phong đã ra ngoài rèn luyện.
Dù sao thời gian Lâm Phong rời đi quá ngắn, bình thường người ta ra ngoài rèn luyện tối thiểu cũng phải đi một năm, năm rưỡi mới về. Mà lần này Lâm Phong mới đi chưa được mấy ngày đã trở về. Điều này khiến Lâm Lăng Nhân không khỏi nghi ngờ.
- Lão sư nghĩ nhiều rồi. Ta đúng là đã ra ngoài rèn luyện, ta đi một chuyến tới vùng đất Vô Vọng. Chẳng qua ta không tiến sâu vào trong đó, chỉ đi dạo một vòng ở vùng ngoài mà thôi. Ta có lấy được một ít linh thảo khá quý hiếm, nên muốn quay về mượn lò luyện đan của ngài để chế luyện một ít đan dược.
Lâm Phong tất nhiên không thể kể cho Lâm Lăng Nhân nghe những gì xảy ra ở vùng đất Vô Vọng. Cho nên hắn chỉ có thể lược bỏ những phần quan trọng nhất.
Mà Lâm Lăng Nhân đứng đối diện nghe thấy Lâm Phong nói vậy, cũng trợn tròn mắt. Nàng không ngờ Lâm Phong dám đi vào vùng đất Vô Vọng kia.
Lâm Lăng Nhân vẫn biết rõ về vùng đất Vô Vọng. Cho dù là thực lực của nàng bây giờ cũng không dám tùy tiện đi vào.
Bởi vì một khi xui xẻo gặp phải người của Dị Linh Tộc, hoặc gặp phải một vài linh thú có thực lực mạnh, căn bản sẽ không ra ngoài được. Nhưng nàng không ngờ Lâm Phong chẳng những đi vào đó, còn có thể tìm được vài linh thảo tốt trong đó.
Nàng thậm chí không biết bây giờ mình nên khen Lâm Phong can đảm, hay khen hắn may mắn nữa. Nói chung, câu trả lời của Lâm Phong quả thật làm cho Lâm Lăng Nhân rất kinh ngạc.
- Ngươi đúng là mạng lớn, ta không ngờ ngươi cũng dám đi vào vùng đất Vô Vọng. Nhưng ngươi có thể sống sót trở về là tốt rồi. Ngươi muốn luyện đan dược gì? Ngươi đưa những linh thảo đó cho ta, ta luyện giúp ngươi.
Lâm Lăng Nhân không ngờ tới câu trả lời này của Lâm Phong, nhưng bất kể nói thế nào, Lâm Phong có thể sống sót trở về, nàng có thể gặp lại học sinh này của mình, nàng đã rất vui mừng rồi.
Ngay cả khi Lâm Phong nói muốn mượn lò luyện đan của mình để chế luyện đan dược, Lâm Lăng Nhân cũng rất thoải mái đề nghị trợ giúp Lâm Phong luyện đan dược. Dù sao nàng hiểu rõ việc chế luyện đan dược này chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng.