Hơn nữa, chuyện này thật ra còn rất nguy hiểm, nếu có một thao tác không đúng, rất có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Cho nên phản ứng đầu tiên của nàng là không hy vọng Lâm Phong mạo hiểm. Nhưng Lâm Phong khẳng định không thể giao Hồi Ức Thảo cho Lâm Lăng Nhân.
Bởi vì nếu hắn lấy ra, tuyệt đối sẽ bị lộ. Lâm Lăng Nhân nhất định sẽ nhận ra Hồi Ức Thảo, đến lúc đó Lâm Phong lại không thể giải thích được.
Bây giờ đã lấy được Hồi Ức Thảo, Lâm Phong chỉ cần tìm được mộ lò luyện đan tốt là có thể biến Hồi Ức Thảo này thành đan dược.
Trong tình huống bình thường, hắn muốn tìm được một lò luyện đan tốt cũng không phải là chuyện dễ dàng. Dù sao đây là môt loại vật tư khan hiếm. Nhưng cũng may, đạo sư Lâm Lăng Nhân của Lâm Phong có một lò luyện đan cực tốt, hơn nữa chất lượng vô cùng cao cấp.
Lâm Phong dùng là thích hợp nhất. Bằng không, nếu dùng một vài loại loại luyện đan thông thường, bọn họ không dám chắc có thể luyện ra đan được thành công một trăm phần trăm. Mà một khi thất bại, chắc chắn sẽ tiêu hao dược liệu cực lớn.
Hồi Ức Thảo này không dễ kiếm được. Nếu lãng phí một lần sẽ là tổn thất thật sự không có cách nào bù đắp. Mà Lâm Phong đột nhiên trở về cũng làm cho Lâm Lăng Nhân thấy bất ngờ. Lâm Lăng Nhân vốn tưởng lần này Lâm Phong ra ngoài rèn luyện, có lẽ rất lâu sau mới có thể trở về, hoặc có thể phải chết ở bên ngoài. Nhưng nàng không ngờ Lâm Phong mới rời đi mấy ngày đã trở về.
Mà điều càng làm cho Lâm Lăng Nhân giật mình hơn là Lâm Phong còn tiến vào vùng đất Vô Vọng, đồng thời thành công hái được một số dược thảo chưa ai từng thấy qua.
Điều này làm nàng thật sự giật mình và bất ngờ. Nàng có rất nhiều học sinh còn giỏi hơn Lâm Phong, nhưng không người nào dám nói mình có thể tới vùng đất Vô Vọng và thành công trở về.
- Tốt, rất tốt. bây giờ ngươi đã an toàn trở về, còn mang về nhiều dược thảo như vậy. Ta sẽ giúp ngươi chế luyện chúng thành đan dược. Ngươi đưa linh thảo ngươi hái được cho ta, ta sẽ phân biệt cho ngươi xem đó là linh thảo gì.
Trong lòng Lâm Lăng Nhân rất vui mừng, Lâm Phong là học sinh của nàng. Hắn có thể có thành tựu như vậy cũng xem như tốt rồi.
Nếu đổi thành những người khác, bọn họ còn chưa chắc có thể có được can đảm và may mắn như vậy.
Cho nên nàng bằng lòng trợ giúp Lâm Phong chế luyện linh thảo thành đan dược. Chỉ có điều Lâm Phong khẳng định không thể cho nàng biết linh thảo mà mình muốn luyện thành đan dược là Hồi Ức Thảo.
Dù sao thứ này thật sự quá nhạy cảm. Với kiến thức của Lâm Lăng Nhân, nàng nhất định sẽ nhận ra, cho nên chuyện này rất nguy hiểm. Lâm Phong tất nhiên không thể để cho Lâm Lăng Nhân giúp hắn chế luyện, hắn chỉ có thể mượn lò luyện đan từ chỗ Lâm Lăng Nhân.
Làm như vậy, Lâm Phong tiện thao tác hơn. Lâm Lăng Nhân không có cách nào tưởng tượng được Lâm Phong đi vào vùng đất Vô Vọng một chuyến đã gặp phải chuyện gì.
Nếu nàng biết được, sợ rằng sẽ kinh ngạc muốn rơi cằm mất. Bất kể là chuyện liên quan tới Hắc Kỳ Lân hay Vô Ưu Thảo đều có thể khiến Lâm Lăng Nhân vô cùng chấn động.
- Không cần đâu lão sư, ta muốn thử tự mình chế luyện đan dược. Nếu để lão sư giúp ta, ta sẽ vĩnh viễn không có cách nào trưởng thành. Ta hy vọng lão sư có thể cho ta cơ hội này.
Lâm Phong tất nhiên muốn nghĩ cách mượn được lò luyện đan chứ không phải bảo Lâm Lăng Nhân giúp hắn, cho nên phải tìm một lý do.
Mà Lâm Lăng Nhân nghe thấy Lâm Phong nói vậy, nàng rất kinh ngạc, nhưng sau đó lại tức mỉm cười gật đầu.
Bởi vì Lâm Lăng Nhân thấy, Lâm Phong có thể có tấm lòng như vậy cũng rất tốt rồ. Dù sao điều này chứng tỏ Lâm Phong vẫn có lòng cầu tiến.
Các học sinh khác vừa nghe Lâm Lăng Nhân muốn giúp bọn họ chế luyện đan dược, nhất định sẽ cao hứng tới quên hết tất cả. Dù sao trình độ Lâm Lăng Nhân chế thuốc vẫn khá đối cao.
Lần này, Lâm Phong cuối cùng vượt qua nguy hiểm mang theo Hồi Ức Thảo trở về, tiếp theo, hắn chỉ cần chế luyện Hồi Ức Thảo thành Hồi Ức Đan là được rồi.
Nhưng đây không phải một chuyện dễ dàng, dù sao Hồi Ức Thảo rất quý hiếm.
Nếu thao tác không cẩn thận rất có thể sẽ xảy ra vấn đề, nếu đến lúc đó thất bại, vậy bọn họ sẽ tổn thất rất lớn.
Bọn họ chưa chắc có thể gom được phần thứ hai. Nếu như không tìm ra được phần thứ hai, Lâm Phong nhất định phải đi một chuyến nữa vào vùng đất Vô Vọng. Nhưng muốn lấy được một phần Hồi Ức Thảo khác từ trong tay của Dị Linh Tộc thật sự quá khó.
Cho dù có Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh, bọn họ cũng không dám chắc có thể thành công lần nữa. Cho nên cơ hội này rất quý báu không gì sánh được. Hơn nữa, hắn không có cách nào giao Hồi Ức Thảo cho Lâm Lăng Nhân, để Lâm Lăng Nhân đến chế luyện giúp hắn.