Hắn phải nghĩ biện pháp khác, chỉ bất quá những biện pháp kia cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Hơn nữa mấu chốt nhất là, hiện tại tình cảnh của hắn rất nguy hiểm, bởi vì bên cạnh còn có Lâm Lăng Nhân chưa động thủ. Nếu Lâm Lăng Nhân động thủ, vậy chỉ sợ hắn trốn cũng không thoát.
Nên hắn phải ở thời điểm mình còn lực lượng, sáng tạo cơ hội chạy trốn mới được. Nếu không, thật đợi đến cuối cùng, coi như mình muốn chạy trốn, cũng không có cơ hội.
Mà lúc này Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân còn không nhận thấy được tình huống của thần thú Côn Bằng biến hóa.
Bởi vì giờ khắc này thần thú Côn Bằng vẫn đang toàn lực chiến đấu, không hề biểu hiện ra ý tứ muốn chạy trốn, nên Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân không có suy nghĩ tới phương diện kia.
Nếu thần thú Côn Bằng có bất kỳ dấu hiệu gì tới phương diện này, như vậy Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nhất định sẽ lập tức nghĩ biện pháp ngăn cản hắn đào tẩu.
- Ngày hôm nay thực là gặp quỷ, không nghĩ tới tuy đi ra lấy được tự do, lại đụng phải hai người điên, không thể đánh nữa, phải chạy rồi.
Lúc này Côn Bằng đã không muốn tiếp tục đánh với Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân. Hắn biết nếu mình lại tiếp tục đánh, nhất định sẽ bị Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân mài chết.
Kỳ thực kết quả như bây giờ đã có thể dự liệu được, nên hắn nhất định phải nghĩ biện pháp đào tẩu.
Chỉ là dưới tình huống bị Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong vây công, còn có Lâm Lăng Nhân nhìn chằm chằm, hắn muốn chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy, hơn nữa nếu làm không tốt, thời điểm hắn trốn sẽ lộ ra kẽ hở chí mạng.
Mà lúc đó Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân có thể trực tiếp trấn áp hắn, như vậy thì phiền toái.
Vốn cho rằng loại phương pháp khích bác ly gián này, có thể làm cho Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân xảy ra vấn đề. Như vậy hắn có thể mượn cơ hội giải quyết một người trong Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân.
Chỉ bất quá hắn nghĩ quan hệ giữa Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong quá đơn giản, cho nên kế hoạch này đã định trước thất bại.
Mà sau khi kế hoạch này thất bại, thần thú Côn Bằng càng rõ ràng mình không thể đánh tiếp, tiếp tục đánh nữa sẽ phiền toái, nên hắn đang chuẩn bị tìm cơ hội chạy trốn.
Dù sao tốc độ của hắn rất nhanh, nếu Lâm Phong không cẩn thận, thật có khả năng bị hắn trốn thoát.
Chỉ bất quá thần thú Côn Bằng không có lộ ra bất luận dấu hiệu muốn trốn chạy gì, giờ khắc này vẫn đang liều mạng chiến đấu với Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, nên Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân không ngờ bây giờ thần thú Côn Bằng đã lập kế hoạch chạy trốn.
Bất quá cũng may trước đó, Hắc Kỳ Lân đã nhắc nhở Lâm Phong.
Nếu ở trong quá trình chiến đấu, nếu phát hiện bất luận dấu hiệu không thích hợp gì, phải kịp thời ngăn cản thần thú Côn Bằng. Bởi vì tốc độ của thần thú Côn Bằng quá nhanh, nếu thật cho hắn cơ hội, sẽ bị hắn chạy thoát.
- Hai người các ngươi xác thực rất mạnh, bất quá các ngươi muốn trấn áp ta là không có khả năng. Cùng các ngươi đánh lâu như vậy cũng đủ rồi, ta tạm thời không bồi, đợi sau này chúng ta gặp lại.
Thần thú Côn Bằng một mực tìm cơ hội chạy trốn, chỉ bất quá cơ hội này không phải dễ kiếm như vậy. Nhưng cũng may kỹ thuật diễn của hắn không tệ, nên không có làm cho Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân phát hiện đầu mối.
Vì vậy sau khi đón đỡ một công kích của Lâm Phong, liền mượn lực phản kích lui về phía sau, sau đó nhanh chóng thối lui.
Lúc này Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đã ý thức được thần thú Côn Bằng muốn bỏ chạy. Hơn nữa khoảng cách giữa song phương đã kéo ra rất xa.
Theo tình huống bình thường, dựa vào tốc độ của thần thú Côn Bằng, có một khoảng cách như vậy, hắn muốn đào tẩu kỳ thực đã không khó.
Nhưng đáng tiếc, lần này hắn đụng phải là Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, hơn nữa hai người bọn họ đã sớm phòng bị.
Một khi phát hiện đối phương chạy trốn, thì nhất định phải nghĩ tất cả biện pháp ngăn cản. Cho nên khi hai người nhìn thấy Côn Bằng lui ra ngoài muốn chạy trốn, liền lập tức đuổi theo.
Hơn nữa Lâm Phong trực tiếp kích hoạt bí pháp, tốc độ đột nhiên tăng lên một phần ba.
- Thế nào, tới bây giờ ngươi còn muốn chạy? Nói cho ngươi biết, ngươi đừng có mơ.
Tuy bí pháp này của Lâm Phong có tác dụng phụ rất lớn, nhưng ở thời khắc mấu chốt này dùng vẫn không có vấn đề gì.
Mặc dù thời gian không thể kéo dài quá lâu, nhưng như vậy đã đủ rồi, bởi vì tuy thần thú Côn Bằng lợi dụng Lâm Phong công kích trốn ra một khoảng cách, nhưng từ đầu đến cuối không có bỏ rơi Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, ngược lại tốc độ của hắn ở thời khắc này còn chậm hơn Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân một chút.
Vì vậy trong nháy mắt, Lâm Phong đã áp sát, thần thú Côn Bằng cũng tiến vào phạm vi công kích của Lâm Phong.
Mà lúc này thần thú Côn Bằng nhất định phải làm ra lựa chọn, một là gánh lấy công kích của Lâm Phong tiếp tục trốn, hai là giảm bớt tốc độ tới chống lại công kích của Lâm Phong.