Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh nói với Lâm Lăng Nhân, nàng có thể bảo đảm an toàn cho Lâm Phong. Sau khi Lâm Lăng Nhân nghe cũng phần nào yên tâm. Chỉ có điều Lâm Lăng Nhân vẫn hơi lo lắng, thực lực của Lâm Phong hiện nay còn chưa đạt tới giai đoạn thật sự vô địch. Hắn đi tới nơi đó, ít nhiều vẫn có nguy cơ. Nhưng nàng hiểu rõ, nếu bây giờ mình muốn khuyên ba người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân còn có thần thú Côn Bằng, chỉ sợ sẽ không khuyên được. Cho nên, nàng phải nghĩ cách khác để bảo đảm Lâm Phong không xảy ra vấn đề gì.
- Nếu ba người các ngươi đã quyết định muốn đi, ta sẽ không nói thêm gì nữa. Chẳng qua trước khi các ngươi đi, ta hi vọng các ngươi có thể chuẩn bị sẵn sàng. Lãnh địa Long Tộc tất nhiên rất nguy hiểm, các ngươi phải lên kế hoạch chu toàn. Nếu chẳng may có nguy hiểm xuất hiện, các ngươi sẽ phải rút lui thế nào. Các ngươi nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng những điều này.
Lâm Lăng Nhân cũng cố gắng nhắc nhở đám người Lâm Phong, chuyện này vô cùng nguy hiểm, nếu bọn họ đã quyết định phải đi, vậy nhất định phải chuẩn bị sẵn mọi chuyện sau khi gặp phải nguy hiểm. Nếu không chuẩn bị sẵn sàng, nhỡ đến lúc đó bản thân chết, cũng chỉ có thể xem như mình xui xẻo.
Sau khi Lâm Phong nghe xong, tất nhiên hiểu rõ dụng ý của Lâm Lăng Nhân. Hắn gật đầu, sau đó hỏi thăm Hắc Kỳ Lân xem tình hình trong lãnh địa của Long Tộc đại khái thế nào.
Hắc Kỳ Lân suy nghĩ một lát, sau đó cũng không có cách nào nói rõ với Lâm Phong cụ thể là gì. Dù sao nàng chưa từng đi vào lãnh địa của Long Tộc, nàng chỉ biết được vị trí cụ thể của lãnh địa Long Tộc thôi.
Nhưng căn cứ theo bản thân Hắc Kỳ Lân suy tính, tuy trong lãnh địa của Long Tộc vô cùng nguy hiểm, nhưng không đến nỗi khiến ba người bọn họ không thể đánh trả, cho nên bọn họ không cần lo lắng. Cho dù có thực sự xảy ra vấn đề gì, với thực lực của ba người bọn họ vẫn có thể đi ra, muốn bảo đảm an toàn sẽ không có vấn đề gì lớn.
- Cảm ơn lão sư, ngài yên tâm đi, nếu chúng ta đã quyết định phải đi tới đó, chúng ta chắc chắn sẽ chuẩn bị sẵn sàng, ngài không cần lo lắng đâu.
Lâm Phong nhìn biểu tình của Hắc Kỳ Lân và thần thú Côn Bằng, sau đó biết hai người bọn họ đều chuẩn bị sẵn sàng, còn bản thân Lâm Phong thật ra chưa nói hắn có chuẩn bị gì không.
Dù sao chỉ cần hắn ở cùng với Hắc Kỳ Lân và thần thú Côn Bằng, cho dù lãnh địa Long Tộc rất nguy hiểm, cũng có đủ thực lực để ứng đối, chẳng qua đến lúc đó chỉ có lợi dụng tốc độ của thần thú Côn Bằng chạy trốn là được rồi. Với tốc độ của bọn họ bây giờ, Lâm Phong tin tưởng không có mấy người có thể đuổi kịp bọn họ.
Nếu có thể khuyên đám người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân không đi tới lãnh địa Long Tộc, Lâm Lăng Nhân nhất định sẽ khuyên bọn họ đừng đi. Bởi vì nàng biết rõ chỗ đó thật ra rất nguy hiểm, dù sao nơi đó là căn cứ của Long Tộc, chắc hẳn có rất nhiều Long Tộc.
Đến lúc đó, nếu đám người Lâm Phong thật sự muốn là chống lại nhóm người kia, rất khó nói trước được bọn họ có thể chạy thoát được không. Mặc dù thực lực của ba người bọn họ rất mạnh, nhưng dù sao quá ít người.
Mà Long Tộc ở đó lại khác, thực lực Long Tộc rất khủng bố, lại thêm số lượng nhiều như vậy, rất có thể sẽ khiến ba người Lâm Phong lật xe.
Nhưng bất kể nói thế nào, Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân đã chuẩn bị sẵn sàng. Bọn họ đã quyết định mạo hiểm đi tới lãnh địa của Long Tộc, bây giờ còn muốn bọn họ thay đổi ý định thì sợ rằng rất khó.
Hơn nữa, đám người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân sẽ không định đổi ý. Nhưng đám người Lâm Phong thật ra không cảm thấy mọi chuyện sẽ nguy hiểm như vậy. Dù sao thực lực của ba người Lâm Phong còn tạm được, mặt khác tốc độ của thần thú Côn Bằng cũng khá nhanh. Đến lúc đó, nếu bọn họ thật sự gặp phải nguy hiểm gì, dựa vào tốc độ của thần thú Côn Bằng, bọn họ muốn chạy trốn cũng rất dễ dàng.
Lâm Lăng Nhân biết mình không ngăn cản được, nên nàng chỉ có thể cố gắng trợ giúp đám người Lâm Phong giảm bớt khả năng có thể gặp phải nguy cơ.
- Được rồi, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng là được rồi. Chẳng qua ta có vài thứ muốn cho Lâm Phong ngươi. Đây là một bộ tâm pháp chuyên môn dùng để ngự thú. Nếu ngươi có thể thông hiểu đạo lý trong đó, ta tin tưởng nó vẫn có tác dụng rất lớn đối với ngươi trong giai đoạn này. Chỉ có điều ngươi có thể thông hiểu đạo lý trong đó hay không, lại phải xem ngộ tính của ngươi thế nào.
Lâm Lăng Nhân khá tốt đối với Lâm Phong, nàng thậm chí lấy ra tâm pháp mình cất giấu nhiều năm.
Sau khi Lâm Phong thấy vậy thì vô cùng cảm động. Hắn không ngờ lúc này Lâm Lăng Nhân lại cho mình thứ quý giá như vậy. Đương nhiên Lâm Phong cũng biết Lâm Lăng Nhân đã lấy ra, mình không cần phải từ chối, vì vậy liền nhận lấy. Cuối cùng, hắn còn trịnh trọng hành lễ với Lâm Lăng Nhân.