Tuy tên của bọn họ là Thôn Kim Thú, nhưng tuyệt đối không phải chỉ có thể cắn nuốt thuộc tính Kim, thậm chí còn có thể cắn nuốt một vài đồ đặc biệt không phải là kim loại. Mộng tưởng của rất nhiều Ngự Thú Sư là có thể sở hữu một con Thôn Kim Thú. Bởi vì chỉ cần có thể một con Thôn Kim Thú, như vậy tương đương với có một con thần thú có thể có tất cả thuộc tính siêu mạnh.
Chỉ cần ngươi có tài nguyên, có thể không ngừng đút cho nó ăn, vậy nó có thể sẽ hoàn toàn khác.
- Ngươi sẽ không lửa ta chứ? Sao ngươi biết được vị trí của Thôn Kim Thú ở đâu? Hơn nữa, nếu ngươi thật sự biết, tại sao ngươi không đi tới đó bắt nó? Tới lúc đó, ngươi bắt nó ký kết khế ước với ngươi, chẳng phải sức chiến đấu của ngươi sẽ tăng lên nhiều hơn sao?
Tuy đám người Lâm Phong đều rất cao hứng, điều này đúng là rất quan trọng đối với Lâm Phong. Nếu hắn muốn Thông Thiên Thần Giám của mình nâng cao thì nhất định phải đi ký khế ước với Thôn Kim Thú này.
Mặc dù bây giờ hắn đã có ba con thần thú, nhưng còn cách số lượng Lâm Phong cần rất xa. Cho nên có thể có thêm một con thần thú vẫn khiến cho Lâm Phong cảm thấy đặc biệt hưng phấn...
Nhưng Lâm Phong rất nhanh đã phát hiện ra một điểm không thích hợp. Nếu có thể bắt được Thôn Kim Thú này dễ dàng như vậy, tại sao Đạo Tôn không đi chứ?
Cho dù Đạo Tôn không phải là một Ngự Thú Sư, nhưng hắn hoàn toàn có thể hàng phục được Thôn Kim Thú này. Cho nên Lâm Phong cho rằng trong này chỉ sợ còn có vấn đề gì nữa.
- Ngươi nói vậy, chẳng lẽ còn cho rằng ta sẽ hại ngươi sao? Chẳng qua trong này đúng là có vài vấn đề nhỏ. Nó bài xích tất cả những người xa lạ, hơn nữa thực lực của nó bây giờ không thể khinh thường. Các ngươi tốt nhất vẫn phải cẩn thận đấy. Nếu chỉ dựa vào thực lực của các ngươi bây giờ, còn chưa chắc có thể giải quyết được nó đâu.
Chẳng trách Đạo Tôn có thể hào phóng lấy ra vị trí của Thôn Kim Thú để bồi thường cho Lâm Phong. Hóa ra trong này đúng là có vấn đề. Sau khi Đạo Tôn biết vị trí của Thôn Kim Thú, hắn thật ra cũng muốn qua bắt Thôn Kim Thú, để nó trở thành linh thú của mình. Nhưng vấn đề là Đạo Tôn đã từng thử qua, nhưng rất đáng tiếc là đều thất bại.
Đạo Tổ có thể lấy từ trong tay ra thứ để bồi thường thật sự không phải là đồ tầm thường.
Nhưng đám người Lâm Phong cũng không ngờ Đạo Tổ lại lấy ra vị trí chính xác của một con Thôn Kim Thú. Phần bồi thường này thật sự đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn đúng là thứ Lâm Phong cần nhất.
Chẳng qua lúc đầu Lâm Phong rất cao hứng, nhưng sau đó lý trí của Lâm Phong trở lại.
Lâm Phong lập tức nhạy bén nhận ra một vấn đề, đó là Đạo Tổ rõ ràng có thể đi bắt lấy Thôn Kim Thú này làm linh thú của mình, nhưng hắn không làm như vậy mà giữ lại, đồng thời còn chủ động nói cho Lâm Phong biết vị trí này. Ý của hắn rất rõ ràng, bảo Lâm Phong đi bắt Thôn Kim Thú là được rồi. Cho nên Lâm Phong cảm thấy trong này nhất định có vấn đề. Nếu không Đạo Tổ hoàn toàn không cần phải làm như thế.
Cho nên Lâm Phong cố ý hỏi hắn một câu. Đạo Tổ vừa nghe hắn hỏi, lúc này mới nói thật. Sau khi nghe Đạo Tổ nói xong, Lâm Phong cũng nhìn về phía Đạo Tổ với ánh mắt kỳ quái.
Nếu bản thân Đạo Tổ có thể nắm chắc, sao hắn lại lấy nó ra bồi thường cho Lâm Phong chứ? Chỉ bởi vì bản thân hắn đã thử nhưng sau đó đều thất bại, hắn mới nỡ lấy ra.
- Chẳng trách ngươi bằng lòng lấy ra bồi thường cho Lâm Phong, Hóa ra ngay cả ngươi cũng không bắt được nó. Ngươi đúng là tên cáo già đủ giảo hoạt.
Tuy Lâm Phong lúc này cũng rất muốn mắng Đạo Tổ, nhưng cuối cùng Lâm Phong vẫn bỏ qua, không trực tiếp nhổ nước bọt vào Đạo Tổ. Nhưng Tổ Long bên cạnh căn bản không quan tâm tới những chuyện khác, hắn bắt đầu chế giễu Đạo Tổ. Bởi vì Tổ Long xem như đã nghe rõ, Đạo Tổ rất có thể chẳng phải có ý tốt.
Nếu Lâm Phong không hỏi chuyện này, bọn họ trực tiếp đi tới đó, với thực lực của Thôn Kim Thú đảm bảo sẽ khiến đám người Lâm Phong gặp xui xẻo. Mà bây giờ, sau khi hắn nói ra chuyện này, như vậy Lâm Phong rốt cuộc có đi hay không là vấn đề của Lâm Phong, nhưng Đạo Tổ đúng là đã lấy ra một thứ để bồi thường tổn thất cho Lâm Phong.
Bây giờ chỉ xem Lâm Phong có bản lĩnh bắt được con Thôn Kim Thú kia hay không mà thôi. Sau khi nghe Tổ Long chế giễu, Đạo Tổ vội vàng giải thích, hắn thật ra không phải có ý đó. Chẳng qua trong đầu hắn đột nhiên nghĩ đến, mới nói ra mà thôi, thật sự không phải định bẫy mọi người.
Dù sao hắn muốn bẫy đám người Lâm Phong cũng không cần phải làm như vậy. Hắn đã đích thân giết chết tọa kỵ của mình, hắn làm những chuyện đó cũng chẳng có ý nghĩa gì…