- Thôi, không cần đâu. Ngài không cần thiết phải bồi thường gì cho chúng ta nữa. Dù sao đây cũng không phải là ý định của ngài, hơn nữa tọa kỵ của ngài bây giờ cũng đã chết.
Thái độ của Lâm Phong vẫn khá tốt. Dù sao Lâm Phong không muốn đắc tội Đạo Tôn này. Mặc dù xét về phương diện thực lực, Lâm Phong không sợ hắn, nhưng Lâm Phong tôn lờ một chân lý, đó là thêm một kẻ địch còn không bằng thêm một người bạn, cho nên hắn tất nhiên không muốn gánh vác nguy hiểm như vậy.
Không phải phát sinh xung đột với Đạo Tôn là tốt nhất, về phần hắn nói bồi thường gì đó, không có cũng chẳng sao. Nếu Lâm Phong thực sự muốn bồi thường, Đạo Tôn chưa chắc có thể cho hắn.
Thật ra Lâm Phong không để ý đến chuyện liên quan tới tọa kỵ của Đạo Tôn. Dù sao Đạo Tôn đã đích thân ra tay giết chết tọa kỵ của mình.
Điều này cũng xem như đã cho Lâm Phong một lời giải thích thỏa đáng, hơn nữa có thể nói là không tệ. Thật ra Lâm Phong không ngờ Đạo Tôn sẽ làm như vậy. Hắn vốn cho rằng Đạo Tôn chẳng qua chỉ trừng phạt nghiêm khắc tọa kỵ của Đạo Tôn là được rồi.
Nhưng có lẽ Đạo Tôn trực tiếp ra tay giết tọa kỵ của Đạo Tôn là vì lúc trước nó đã gây ra quá nhiều chuyện, chọc cho Đạo Tôn chọc không ít phiền toái. Chẳng qua lúc trước Đạo Tôn không nghĩ tới những phiền toái này là do tọa kỵ của mình gây ra mà thôi.
Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, hắn không cần phải giữ lại tọa kỵ này nữa. Hắn giữ nó lại cũng chỉ gây thêm rắc rối cho mình. Cho nên Đạo Tôn đúng lúc mượn việc này để giết nó, cũng có thể thuận tiện trả lại công bằng cho Lâm Phong. Dù sao hắn làm vậy còn có thể giữ mối quan hệ với Lâm Lăng Nhân cùng Tổ Long, tại sao lại không làm chứ?
Chỉ có điều Đạo Tôn cảm thấy nếu chỉ làm vậy thì thật sự không nói được, cho nên mới định bồi thường cho Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong suy nghĩ về chuyện này rất đơn giản, hắn cảm thấy Đạo Tôn có bồi thường cho mình chắc hẳn cũng chỉ là đồ bình thường. Lâm Phong thật ra không quá để ý tới những thứ này, nên hắn không cần phải nhận.
- Ngươi tạm thời đừng từ chối vội. Bồi thường này của ta khẳng định sẽ có lợi cho ngươi. Dù sao thứ ta có thể lấy ra không phải là đồ bình thường.
Khi nhìn thấy Lâm Phong muốn từ chối, Đạo Tôn lập tức ngăn cản Lâm Phong. Dù sao Đạo Tôn cho rằng đồ mình có thể lấy ra không phải là vật tầm thường. Nếu hắn lấy đồ tầm thường ra bồi thường cho Lâm Phong sẽ rất mấtt mặt.
Lâm Phong nghe Đạo Tôn nói vậy thì không từ chối nữa.
Dù sao Đạo Tôn đã nói vậy, cứ chờ hắn lấy đồ ra rồi tính sau. Mặc kệ hắn lấy ra thứ gì, Lâm Phong khẳng định đều không sao hết. Hắn cũng không có khả năng lại đi kén chọn. Ngay cả đám người Hắc Kỳ Lân cùng Lâm Lăng Nhân đều ngạc nhiên. Bản thân Đạo Tôn cũng nói đó không phải là vật bình thường, vậy rốt cuộc sẽ là gì chứ?
Tất cả mọi người đang chờ Đạo Tôn vạch trần bí mật này.
Sau khi Đạo Tôn nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, trong lòng hắn cuối cùng cũng vui mừng. Dù sao nhìn thấy bọn họ như vậy, Đạo Tôn cũng có thể ưỡn ngực tự hào. Chuyện lúc trước quả thật khiến hắn cảm thấy rất mất mặt. Mà thứ hắn lấy ra lúc này quả thật không tầm thường.
- Ta biết ngươi cũng là một Ngự Thú Sư giống Lâm Lăng, vậy vật này của ta tuyệt đối là bồi thường tốt nhất cho ngươi. Ta biết rõ vị trí của một con Thôn Kim Thú, bây giờ ta sẽ nói vị trí của nó cho ngươi biết, ngươi cảm thấy phần bồi thường này thế nào?
Ban đầu, bọn họ còn đang suy nghĩ xem Đạo Tôn có thể lấy ra bảo bối gì cho Lâm Phong, dù sao tình huống này có khả năng xảy ra nhất. Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ hắn bồi thường cho Lâm Phong lại là vị trí Thôn Kim Thú. Điều này khiến bọn họ thật sự chấn động.
Hơn nữa bồi thường này đúng là rất không tầm thường, không thể nói là rất không tầm thường, quả thực là vô cùng khác thường, dù sao Thôn Kim Thú là một con thần thú đấy.
Đạo Tôn vừa nói muốn bồi thường, mọi người nghĩ tới đầu tiên chắc chắn là các loại thiên tài địa bảo gì đó.
Dù sao mặc dù thứ này có số lượng không nhiều nhưng vẫn phải có. Người có thân phận như Đạo Tôn, muốn kiếm một ít cũng không khó, hơn nữa hắn có thể lấy ra một vài thứ hữu dụng với Lâm Phong cũng rất dễ dàng. Hơn nữa, mấu chốt nhất là thứ này có giá trị đủ cao, lấy ra làm bồi thường thật ra là thích hợp nhất. Cho nên ban đầu đám người Lâm Phong đều cho rằng Đạo Tôn có thể sẽ cho Lâm Phong thứ tốt gì đó.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ phần bồi thường của Đạo Tôn dành cho Lâm Phong lại là vị trí của một con Thôn Kim Thú. Bình thường có rất nhiều truyền tuyết và tài liệu liên quan tới Thôn Kim Thú này, nhưng trong đó không có ghi chép nào chính xác. Bởi vì số lượng Thôn Kim Thú này thật ra rất ít, thuộc tính của chủng tộc này cũng vô cùng biến thái. Bọn họ gần như có thể cắn nuốt được tất cả mọi thứ. Hơn nữa, sau khi bọn họ cắn nuốt, thậm chí có thể chuyển đặc tính của thứ đó lên trên người mình, thiên phú này thật sự biến thái.