Sau khi tìm hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Đạo Tôn cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể giết chết tọa kỵ của mình.
Bởi vì Đạo Tôn thật sự không thể giữ nó lại. Một khi giữ nó lại, sau này, nó có thể còn gây thêm phiền phức cho Đạo Tôn. Hơn nữa, nó thậm chí còn muốn ra tay với Đạo Tôn. Sau khi mọi chuyện được giải quyết, đám người Lâm Phong chuẩn bị rời đi. Nhưng không ngờ Đạo Tôn gọi đám người Lâm Phong lại.
- Chờ đã, chuyện này còn chưa kết thúc.
Ban đầu, đám người Lâm Phong tưởng chuyện này đã kết thúc, hơn nữa bọn họ cũng biết tâm trạng của Đạo Tôn lúc này không dễ chịu, nếu bọn họ tiếp tục ở lại đây sẽ không tốt lắm. Cho nên đám người Lâm Phong muốn mau chóng rời đi, như vậy mọi người cũng đỡ xấu hổ.
Nhưng không ngờ Đạo Tôn lại gọi đám người Lâm Phong lại. Hơn nữa, nghe giọng điệu của hắn, đám người Lâm Phong lập tức căng thẳng. Chẳng qua Lâm Phong không quá lo lắng.
Nếu Đạo Tôn tới gây sự với bọn họ, vậy hắn chưa chắc có thể thắng được. Hơn nữa, tọa kỵ của hắn là do hắn đích thân ra tay giết chết, không liên quan tới đám người Lâm Phong. Chuyện này cũng không phải do đám người Lâm Phong chủ động khơi mào.
Là tọa kỵ của hắn chủ động ra tay với Lâm Phong, cho nên nó có kết quả như vậy cũng là do nó tự tìm. Hơn nữa, mấu chốt hơn là Đạo Tôn tự nguyện làm chuyện này, đám người Lâm Phong không yêu cầu Đạo Tôn đi giết tọa kỵ của mình.
- Đạo Tôn, chẳng lẽ bây giờ ngươi đổi ý sao? Ngươi đã tự mình ra tay giết chết tọa kỵ của ngươi, chẳng lẽ còn muốn ra tay với chúng ta?
Tính tình của Tổ Long không tốt lắm. Sau khi bọn họ dừng lại, Lâm Phong còn chưa nói gì, Lâm Lăng Nhân ở bên cạnh chưa nói chuyện, nhưng Tổ Long đã mở miệng hét lên. Dù sao đây chính là sân nhà của Tổ Long.
Nếu hắn ở trên địa bàn của mình còn không che chở được cho Lâm Phong, vậy Tổ Long cũng quá mất mặt rồi. Cho nên hắn hắn là người đầu tiên đứng ra.
Sau khi chứng kiến thái độ này của Tổ Long, cùng với trạng thái sẵn sàng ra tay của đám người Lâm Lăng Nhân cùng Lâm Phong, Đạo Tôn ý thức được đám người Lâm Phong nhất định đã hiểu nhầm rồi.
Dù sao hắn không có ý này. Hơn nữa, hắn cũng không ngốc đến mức chủ động khiêu chiến bọn họ ở đây. Nếu làm vậy, Đạo Tôn có khả năng tự mình tìm đường chết, chỉ sợ hắn sẽ có cùng kết cục với tọa kỵ của hắn.
Trong lúc bọn họ cho rằng chuyện này đã kết thúc, mọi người cũng chuẩn bị rời đi.
Bây giờ, tọa kỵ của Đạo Tôn đã bị Đạo Tôn tự mình ra tay giết chết, mặc dù đám người Lâm Phong vốn không ngờ sẽ có kết quả như vậy. Bọn họ chỉ cần Đạo Tôn giải thích chuyện này rõ ràng, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì là được rồi. Mà mấu chốt hơn là Đạo Tôn mới vừa giết chết tọa kỵ, bây giờ đám người Lâm Phong tiếp tục ở lại đây, khẳng định sẽ rất xấu hổ. Cho nên đám người Lâm Phong muốn mau chóng rời đi.
Nhưng ai biết Đạo Tôn lại đột nhiên gọi mấy người Lâm Phong lại, hi vọng bọn họ có thể chờ một lát.
Sau khi đám người Lâm Phong nghe vậy, tất nhiên lập tức cho rằng Đạo Tôn muốn đổi ý hoặc định thu sau tính sổ với đám người Lâm Phong.
Nếu là vậy, đám người Lâm Phong nhất định sẽ không sợ. Dù sao so sánh về thực lực, Đạo Tôn nhất định sẽ rơi xuống hạ phong.
Bên cạnh Lâm Phong có hai người Tổ Long cùng Lâm Lăng Nhân đều là sức chiến đấu đỉnh cấp, lại thêm Lâm Phong nữa là ba người. Bọn họ muốn đối phó với một mình Đạo Tôn quả thực quá dễ dàng. Ở đây còn là địa bàn ở Long Tộc, Tổ Long có thể phát huy thực lực ở mức cao nhất, cho nên bọn họ không sợ Đạo Tôn.
Mà tính tình Tổ Long tương đối nóng nảy, vừa bắt đầu đã trực tiếp chỉ trích Đạo Tôn, thậm chí còn muốn ra tay.
- Không phải, không phải, không phải, các ngươi hiểu nhầm rồi. Ta không có ý này. Ta nghĩ mặc dù tọa kỵ của ta đã bị ta giết chết, nhưng nó đáng lẽ nên chết từ lâu rồ. Cho nên ta muốn bồi thường thêm cho các ngươi, như vậy trong lòng ta cũng không cần phải áy náy.
Sau khi Đạo Tôn nói vậy, đám người Lâm Phong đều sửng sốt. Bọn họ vốn tưởng Đạo Tôn đổi ý, có thể muốn ra tay với bọn họ. Nhưng không ngờ Đạo Tôn gọi bọn họ lại là vì chuyện này. Thật ra trước đó đám người Lâm Phong căn bản không hề nghĩ tới chuyện hắn sẽ bồi thường.
Dù sao nếu bọn họ nghĩ tới, chỉ sợ đã sớm đề nghị với Đạo Tôn rồi. Nếu Lâm Phong không nói ra chuyện này, vậy chứng tỏ trong lòng Lâm Phong chưa từng có suy nghĩ này.
Mà bây giờ Đạo Tôn lại tự mình nói ra, thật ra Lâm Phong trực tiếp nhận lời cũng không có bất kỳ vấn đề gì. Dù sao đây là Đạo Tôn tự mình nói ra, không phải là Lâm Phong yêu cầu. Chỉ có điều Lâm Phong không muốn nhận phần bồi thường này lắm.
Bởi vì Lâm Phong cũng hiểu được Đạo Tôn có thể đích thân ra tay giết tọa kỵ của mình, đã xem như cho hắn một lời giải thích thỏa đáng rồi.