Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 342 - Chương 1348 - Tự Mình Ra Tay

Chương 1348 - Tự mình ra tay
Chương 1348 - Tự mình ra tay

- Ngươi cho rằng sau nhiều năm như vậy, ta chưa từng nghĩ tới chuyện giết chết ngươi sao? Chỉ có điều thực lực của ngươi quá mạnh mẽ. Nếu ta có thể hấp thu hết tất cả năng lượng bên trong kia, ta có thể dễ dàng giết chết ngươi.

Hóa ra tọa kỵ của Đạo Tôn không phải chưa từng nghĩ tới chuyện giết chết Đạo Tôn, chỉ có điều hắn không có cơ hội mà thôi. Lần này, hắn đến chỗ của Long Tộc hấp thu nhiều năng lượng như vậy, thật ra là muốn tăng thực lực của mình lên, tọa kỵ này thật ra còn có một ý định khác, chính là muốn Đạo Tôn trở thành tọa kỵ của nó.

Nó cũng muốn để cho Đạo Tôn nếm thử cảm giác này. Không thể không nói, tọa kỵ của Đạo Tôn đúng là một kẻ kỳ lạ trong giới tọa kỵ.

Đạo Tôn thật ra cũng rất bất ngờ khi biết tọa kỵ của mình làm việc này.

Bởi vì hắn không ngờ hôm nay tọa kỵ của mình lại có hành vi khác thường như vậy, hoàn toàn khác với tính cách của nó ngày trước. Không ngờ nó lại đến bên chỗ Long Tộc gây họa, còn ra tay với Lâm Phong. Hơn nữa nguyên nhân nó ra tay cũng khiến Đạo Tôn cạn lời. Không ngờ nó chỉ muốn trả thù Lâm Phong vì Lâm Phong từ chối Đạo Tôn không nhận nó.

Điều này làm tọa kỵ của Đạo Tôn cho rằng mình bị Lâm Phong chê bai. Dù sao ở trong mắt nó, nhân loại này chẳng qua là một con côn trùng thấp hèn thôi. Nhưng không ngờ một con côn trùng thấp hèn như vậy cũng dám từ chối mình. Nó thực sự không thể nào tiếp thu được điều này, cho nên nó mới có thể ra tay với Lâm Phong. Chẳng qua thực lực của nó thật sự kém hơn Lâm Phong, nếu không Lâm Phong có lẽ đã không tránh được.

Mà may mắn là Lâm Phong không bị thương, nếu không sợ rằng chuyện này sẽ không dễ giải quyết như vậy. Nhưng Lâm Phong không bị thương, chuyện này thật ra có thể giải quyết. Chỉ cần Đạo Tôn tìm hiểu rõ, đồng thời cho Lâm Phong một câu trả lời thỏa đáng là được. Bất kể là Lâm Lăng Nhân hay Tổ Long, thậm chí là Lâm Phong đều sẽ không làm khó Đạo Tôn.

Mà sau khi Đạo Tôn làm rõ đầu đuôi sự việc, hắn đã hạ quyết tâm, ngày hôm nay phải làm thịt tọa kỵ này, tuyệt đối không thể để cho nó sống tiếp nữa.

- Các vị, thật sự rất xin lỗi, ta không ngờ chuyện này sẽ xảy ra. Bao năm qua, ta đều bị nó che mắt, ngày hôm nay ta coi như trả lại công bằng cho Lâm Phong ở ngay trước mặt các vị.

Đạo Tôn rõ ràng kiêng kỵ mối quan hệ của nhân loại Lâm Phong này, mặt khác hắn cũng xem như cương trực công bằng. Dù sao tọa kỵ của mình làm ra nhiều chuyện như vậy, lại kết hợp với chuyện ra tay với Lâm Phong cùng trêu chọc Long Tộc, lần này bất kể thế nào Đạo Tôn cũng không thể tha cho nó. Hắn tự mình ra tay giết tọa kỵ của mình. Đạo Tôn cũng phải hạ quyết tâm mới có thể làm được điều này. Dù sao bọn họ ở chung nhiều năm như vậy, cũng có cảm tình.

Nhưng chuyện này thật sự không có lựa chọn nào khác. Vào giây phút Đạo Tôn ra tay, tọa kỵ của Đạo Tôn vẫn còn không phục. Nó thậm chí còn muốn đồng quy vu tận với Đạo Tôn. Nhưng đáng tiếc là thực lực của nó kém hơn Đạo Tôn quá nhiều, nên vào lúc nó ra tay hoàn toàn không có sức phản kháng, đã bị Đạo Tôn giết chết.

Mà Đạo Tôn nhìn thi thể tọa kỵ của Đạo Tôn nằm dưới đất, cũng không thể kìm chế được cảm xúc.

- Lúc trước, con súc sinh này đã gây họa cho ta nhiều như vậy, bây giờ lại gây ra hai họa lớn. Đáng lẽ ta phải giết chết nó từ lâu rồi. Nếu vậy đã không có những việc sau này.

Lúc này, Đạo Tôn nhìn như vô cùng căm hận hận tọa kỵ của Đạo Tôn, hơn nữa có vẻ như mình trút được gánh nặng, nhưng trên thực tế trong lòng hắn rất khó chịu. Dù tọa kỵ của Đạo Tôn tốt hay xấu, bọn họ đã chung sống nhiều năm như vậy, vẫn có tình cảm.

Sau khi đám người Lâm Phong chứng kiến cảnh tượng này, thật ra bọn họ cũng có thể đoán được cảm giác trong lòng Đạo Tôn lúc này thế nào. Cho nên bọn họ đều không nói gì, chỉ lặng lẽ từ biệt Đạo Tôn.

Đạo Tôn cuối cùng nhìn thoáng qua thi thể tọa kỵ của mình rồi hủy diệt nó.

Bất kể thế nào, Đạo Tôn thật sự không ngờ tọa kỵ của mình lại ra tay với Lâm Phong.

Ban đầu hắn tưởng chuyện này sẽ quá, không có vấn đề gì nữa. Nhưng ai ngờ được vào lúc bọn họ muốn rời đi, tọa kỵ của Đạo Tôn đột nhiên ra tay với Lâm Phong.

Cũng may thực lực của Lâm Phong đủ mạnh, cho nên Lâm Phong không bị thương gì. Nhưng chuyện này rất tệ. Dù sao tọa kỵ của Đạo Tôn đột nhiên ra tay với Lâm Phong, trong này nhất định có vấn đề, hơn nữa bọn họ có thể cho là Đạo Tôn giật dây cũng không có vấn đề gì.

Dù sao đó là tọa kỵ của hắn, nếu hắn không khống chế được, vậy hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm. Nhưng bất kể nói thế nào, Đạo Tôn thật ra cũng sốc. Bởi vì hắn cũng không ngờ tọa kỵ của mình sẽ làm chuyện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment