Thật ra, trong lòng Ngân Giác Ma Thú đang rất khó xử. Khi hắn biết mình đã dẫn đám người từ ngoài kia tới đây, hắn đã vô cùng áy náy. Hơn nữa, vừa rồi hắn đứng từ xa quan sát trận chiến đấu kia, thấy tộc trưởng của mình rơi vào tình trạng nguy hiểm, hắn vẫn luôn tự trách, thật sự không ngờ mình đã mang tới nguy hiểm lớn cho tộc nhân của mình như vậy. Hắn cũng nghe được những lời Lâm Phong vừa nói. Thật ra hắn vẫn luôn hướng tới thế giới bên ngoài, nhưng đồng thời hắn cũng không muốn rời khỏi tộc nhân của mình.
Mấu chốt hơn là hắn có chướng ngại tâm lý đối với đám người Lâm Phong.
Ngân Giác Ma Thú đã dẫn đám người Lâm Phong vào thế giới nhỏ này, hắn thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế. Bởi vì trước đây hắn trốn đi, hắn tin tốc độ của mình rất nhanh, hơn nữa đã thành công bỏ rơi đám người Lâm Phong.
Nhưng hắn không ngờ đám người Lâm Phong vẫn có thể bám theo hắn đến trong thế giới nhỏ của tộc nhân mình. Điều này rất nguy hiểm đối với chủng tộc của Ngân Giác Ma Thú. Nếu đám người Lâm Phong có ý thù địch, vậy không ai muốn nhìn thấy chuyện sẽ xảy ra sau đó.
Nếu quả thật xuất hiện tình huống đó, Ngân Giác Ma Thú sẽ phải gánh chịu tất cả trách nhiệm. Nhưng cũng may tất cả chuyện đó đều không xảy ra. Chỉ là bây giờ hai bên đang giằng co, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú bởi vì Ngân Giác Ma Thú vẫn còn trong tình trạng nguy hiểm, đồng thời bị ép phải thỏa hiệp. Cho nên trong lòng Ngân Giác Ma Thú thấy thẹn với tộc nhân của mình. Nhưng cùng lúc đó hắn lại vô cùng hướng tới thế giới bên ngoài, nếu không hắn đã không lén ra ngoài một mình. Cho nên lúc này trong lòng hắn thực sự đang do dự, không biết nên bằng lòng hay phải từ chối.
Nếu từ chối, hắn có thể sẽ mang đến tai hoạ cho tộc nhân của mình. Nhưng nếu đồng ý, có lẽ cả đời hắn phải làm đầy tớ cho nhân loại.
- Tộc trưởng, ta cũng không biết nên lựa chọn thế nào. Ngươi có thể giúp ta không? Bất kể ngươi bảo ta đi hay ở, ta đều không sao hết.
Ngân Giác Ma Thú này đang xoắn xuýt một lúc, cuối cùng vẫn không thể nào đưa ra lựa chọn, hắn hy vọng tộc trưởng của mình có thể đưa ra lựa chọn thay mình. Sau khi tộc trưởng của hắn nghe được hắn nói vậy, đã ngồi xổm xuống xoa đầu hắn rất hiền từ. Thật ra đến bây giờ tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú không còn quá thù địch với Lâm Phong nữa.
Bởi vì mặc kệ Lâm Phong chân thành hay thực lực tốt, đều khiến tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú có thiện cảm nhất định đối với Lâm Phong.
Hắn thấy, nếu tộc nhân này của mình thật sự muốn đi theo Lâm Phong, có lẽ cũng là một chuyện tốt. Dù sao trước kia Lâm Phong đã nói, hắn sẽ không bắt Ngân Giác Ma Thú này làm nô lệ mà sẽ xem là bằng hữu. Hơn nữa, từ biểu hiện của Tổ Long, Thôn Kim Thú, còn có Hắc Kỳ Lân trước đó, hắn có thể nhìn ra được nhân loại này có quan hệ rất tốt với những thần thú đó, hoàn toàn không giống với nhân loại sẽ xem linh thú của mình là nô lệ.
- Hài tử tốt, ngươi đã trưởng thành, ngươi cũng nên đưa ra lựa chọn của mình. Mặc kệ ngươi đi hay ở, tộc trưởng gia gia đều sẽ ủng hộ ngươi. Hơn nữa nơi đây vĩnh viễn là nhà của ngươi, ngươi có thể trở về bất kỳ lúc nào. Nếu ngươi gặp phải khó khăn gì, toàn tộc chúng ta đều sẽ làm chỗ dựa cho ngươi, cho nên ngươi cứ thoải mái đưa ra quyết định của mình là được rồi.
Tuy tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú hy vọng Ngân Giác Ma Thú này ở lại, nhưng hắn vẫn vô cùng lý trí cân nhắc về tương lai, đưa ra một đáp án khiến bản thân hắn cũng không thể tin được. Có lẽ Ngân Giác Ma Thú này đi theo Lâm Phong sẽ tốt hơn.
Bởi vì hắn cảm thấy Lâm Phong là một nhân loại, ở tầm tuổi này lại có thể có bốn con thần thú, người bình thường tuyệt đối không thể làm như vậy. Điều này chứng tỏ trên người nhân loại này có khí vận mạnh mẽ không gì sánh được. Trước giờ, hắn chưa từng thấy điều này.
Khi hai bên giằng co đến bây giờ, tiêu điểm chuyện này đều tập trung ở trên người Ngân Giác Ma Thú này.
Nếu Ngân Giác Ma Thú này bằng lòng đi cùng Lâm Phong, vậy chuyện này có thể được giải quyết viên mãn. Nếu hắn không đáp ứng, vậy có lẽ bọn họ còn có thể xảy ra một trận chiến đấu nữa, hơn nữa cuộc chiến đấu này sẽ càng thảm khốc hơn. Mặc dù đây chỉ là một khả năng, nhưng tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú không dám đánh cược. Bởi vì nếu quả thật xảy ra cuộc chiến đấu này, vậy bất kể bên mình có thắng hay không, mình đều phải trả giá đắt.
Cho nên hắn đương nhiên sẽ nghĩ cách để cuộc chiến đấu này không cần xảy ra. Còn Ngân Giác Ma Thú này rốt cuộc muốn đi cùng Lâm Phong hay ở lại trong tộc, vậy phải xem bản thân hắn quyết định thế nào.
Nhưng chỉ cần hắn đã đưa ra quyết định, Tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú nhất định sẽ tìm mọi cách ủng hộ quyết định này của hắn, cho dù phải bắt toàn tộc trả giá đắt, hắn cũng sẽ không tiếc, bởi vì bảo hộ mỗi tộc nhân là trách nhiệm của tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú hắn.