Ban đầu, Lâm Phong dẫn theo Tổ Long và đám người Hắc Kỳ Lân định trực tiếp rời đi.
Nhưng bọn họ mới đi được nửa đường, Lâm Phong đột nhiên nhớ ra mình còn một việc chưa giải quyết, đó chính là Hành Thiên Sách.
Bởi vì lúc đó Lâm Phong vội vàng đi cứu Tổ Long, cho nên không có thời gian giết chết Hành Thiên Sách này. Bây giờ, Lâm Phong đã giải quyết xong những vấn đề khác, vậy hắn cũng nên tới xử lý Hành Thiên Sách.
Vì vậy Lâm Phong lại tìm tới Hành Thiên Sách, không ngờ hắn vẫn còn sống sót.
Dù sao, ban đầu Lâm Phong cho rằng hắn chết chắc rồi, không ngờ hắn vẫn sống tốt.
Nhưng dù bây giờ hắn còn sống, Lâm Phong tiện tay vẫn có thể giải quyết được hắn. Dù sao bây giờ thực lực của Hành Thiên Sách và Lâm Phong vẫn chênh lệch quá xa.
Hành Thiên Sách đang điều chỉnh trạng thái, không ngờ Lâm Phong có thể đột nhiên xông qua đánh, cho nên hắn bị dọa cho giật mình. Bất kể thế nào, Hành Thiên Sách cũng không ngờ Lâm Phong có thể còn sống.
Hắn vốn tưởng tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhất định sẽ giải quyết được Lâm Phong, nhưng ai ngờ Lâm Phong vẫn sống tốt.
Hơn nữa, mấy con thần thú bên cạnh Lâm Phong này cũng không có vấn đề gì.
Lúc này, đầu óc Hành Thiên Sách hoạt động rất nhanh, hắn lập tức đoán được chuyện gì xảy ra.
- Cầu xin Lâm Phong đại nhân đừng giết ta. Lúc đó, ta cũng bị ép bất dắc dĩ mới phải làm vậy. Đều tại tên khốn kiếp tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc kia ép ta thôi.
- Vẫn mong đại nhân có thể tha cho ta một mạng, ta bằng lòng làm trâu làm ngựa cho đại nhân, đời đời kiếp kiếp làm nô lệ cho đại nhân, chỉ cầu xin đại nhân có thể tha cho ta một mạng.
Hành Thiên Sách đúng là kẻ thông minh. Hắn biết rõ, bây giờ Lâm Phong còn có thể sống tốt, vậy chỉ có thể chứng minh một việc, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này không thể giết được Lâm Phong. Nếu nói hai người bọn họ lưỡng bị câu thương, tình trạng của Lâm Phong không thể như bây giờ. Mà trạng thái của Lâm Phong tốt như vậy, chỉ có thể chứng minh một việc, không biết bọn họ sử dụng thủ đoạn nào, chắc hẳn đã giết chết tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Mà bên Lâm Phong nhiều người như vậy, Hành Thiên Sách chắc chắn không thể là đối thủ của bọn họ được. Cho nên hắn chỉ có thể xin tha, chỉ có làm vậy, hắn mới có khả năng sống sót.
Nếu không, hắn sẽ chết chắc. Mà Lâm Phong muốn giải quyết Hành Thiên Sách thì rất dễ dàng, tha cho hắn cũng rất dễ dàng.
Bởi vậy, cuối cùng nên giết hay tha hắn hoàn toàn phải xem Lâm Phong nghĩ thế nào, Lâm Phong muốn làm gì. Hành Thiên Sách đã không còn năng lực phản kháng.
Mà lúc này, Lâm Phong thật ra muốn giết Hành Thiên Sách để giải quyết một hậu hoạn, bằng không nếu để cho người này trưởng thành lên, sợ rằng hắn sẽ trở thành một tai họa.
- Sao hả? Bây giờ ngươi đổ hết trách nhiệm lên người tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc à? Lúc đó, ngươi có từng nghĩ tới tình cảnh như bây giờ không?
- Ta nhớ, trước đây khi ngươi ngăn cản ta đi cứu bằng hữu của ta, ngươi rõ ràng thấy chết không sờn, không phải là thế này.
Đúng như Lâm Phong nói. Trước đây, khi Lâm Phong đi cứu Tổ Long, Hành Thiên Sách ngăn cản hắn, lúc đó Hành Thiên Sách quả thật thấy chết không sờn.
Nhưng không biết vì sao, lúc này mới qua bao lâu, sao thái độ của hắn có thể thay đổi một trăm tám mươi độ vậy?
Nên xử lý một tiểu nhân thay đổi thất thường thế nào? Cách tốt nhất đương nhiên là tìm một cơ hội giết chết hắn. Làm vậy có thể giải quyết tất cả phiền phức. Bằng không, nếu để cho tiểu nhân này có cơ hội, hắn nhất định sẽ gây sự với ngươi. Bây giờ Hành Thiên Sách chính là kẻ tiểu nhân thay đổi thất thường kia. Nói cho cùng, đám người Lâm Phong muốn giết hắn hay thả hắn, quyền lựa chọn hoàn toàn nằm trong tay bọn họ. Bất kể Lâm Phong lựa chọn thế nào, Hành Thiên Sách chỉ có thể tiếp nhận số phận, không có tư cách phản kháng.
Đến tận bây giờ, Hành Thiên Sách vẫn không rõ Lâm Phong làm sao giết được tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc. Nhưng hắn biết, mình cầu xin mà không được tha thứ, mình nhất định sẽ chết ở trong tay của Lâm Phong.
Lúc đó, hắn đi ngăn cản Lâm Phong, hắn vốn thấy chết không sờn, vì hắn cảm thấy mình chắc chắn phải chết.
Cho dù Lâm Phong tha cho hắn, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này chưa chắc đã tha cho hắn, cho nên còn chẳng thà chết ở trong tay Lâm Phong.
Nhưng hắn không ngờ tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc đã chết, vậy hắn cơ bản được xem là an toàn.
Chỉ cần Lâm Phong đồng ý tha cho hắn, hắn có thể sống tiếp. Khi một người có hy vọng được sống, hắn sẽ có khát vọng sống vô cùng mãnh liệt.
Bây giờ Hành Thiên Sách đang có khát vọng sống mãnh liệt đó. Hắn không muốn chết, hắn hy vọng mình có thể sống tiếp.
- Ngươi còn nhiều lời vô nghĩa với hắn làm gì nữa? Cứ giết chết hắn là được rồi. Ngươi giữ hắn lại, hắn sớm muộn gì cũng là thành một tai họa.
Lâm Phong đang nghiêm túc cân nhắc xem mình rốt cuộc có nên giết hay thả Hành Thiên Sách, hoặc lựa chọn một cách khác làm cho Hành Thiên Sách phát huy được giá trị cao hơn, cho nên hắn vẫn chưa đưa ra quyết định. Lúc này, Tổ Long không nhịn được, bởi vì Tổ Long rất hận Hành Thiên Sách.