Sau khi ra khỏi thủy vực, Lâm Phong lại dẫn theo Thuận Thiên Thú bay vè một hướng.
Bởi vì Lâm Phong cảm thấy cứ đi theo hướng này, chắc hẳn có thể đến nơi nhân loại tập trung. Nếu thật sự may mắn, có lẽ hắn có thể gặp được đám người Tổ Long và Hắc Kỳ Lân.
Đương nhiên trước đó, Lâm Phong không chắc mình có thể gặp được bọn họ, chỉ cần có thể đến được nơi nhân loại tập trung, Lâm Phóng sẽ biết mình đang ở đâu.
Nói như vậy, Lâm Phong cũng có thể lên kế hoạch cho bước tiếp theo, xem mình phải làm gì. Đương nhiên Lâm Phong càng muốn gặp được đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long hơn.
Như vậy, hắn cũng có thể hỏi xem tình hình bọn họ gần đây ra sao. Trên đường đi, Lâm Phong cố gắng nghĩ cách liên hệ với đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long .
Bởi vì Lâm Phong rất lo lắng bọn họ sẽ chạy vào trong thủy vực tìm mình.
Nếu vậy sẽ có phiền toái, tuy nhiên trong lòng Lâm Phong vẫn luôn cầu khẩn bọn họ đừng làm vậy. Hơn nữa Lâm Phong cảm thấy bọn họ chắc hẳn sẽ không làm như vậy, dù sao đi vào thật sự quá nguy hiểm.
Hơn nữa, trong tình hình lúc đó, nếu bọn họ cứ đi vào, sợ rằng Lâm Phong đã sớm có cảm ứng.
Cho tới bây giờ, Lâm Phong cơ bản không có cảm ứng gì đặc biệt, điều này chứng tỏ bọn họ chắc hẳn không đi vào, hoặc tối thiểu không gặp nguy hiểm gì.
- Chúng ta đi lâu như vậy vẫn không gặp được người nào. Ngươi nói xem ở đây có thể có vấn đề gì không?
- Bọn họ có thể đã tiến vào không? Nếu bọn họ tiến vào, chỉ sợ chúng ta cũng phải đi vào tìm bọn họ.
Trên đường đi, Thuận Thiên Thú cũng rất tò mò, bởi vì Lâm Phong nói sẽ giới thiệu với hắn rất nhiều bằng hữu mới, điều này làm Thuận Thiên Thú vô cùng chờ mong.
Nhưng đồng thời Lâm Phong cũng nói một vài chuyện cho Thuận Thiên Thú biết. Sau khi Thuận Thiên Thú nghe xong, cũng hiểu đại khái tình hình.
Nếu thật sự xuất hiện tình huống không tốt, có lẽ bọn họ đã thật sự tiến vào như Thuận Thiên Thú suy đoán.
Sau khi Lâm Phong nghe được điều này cũng lắc đầu, một mặt vì Lâm Phong không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, mặt khác Lâm Phong thật ra không hy vọng bọn họ đã tiến vào, nhưng rốt cuộc có chuyện gì sợ rằng bọn họ phải tiếp tục đi về phía trước, chờ tới lúc gặp đám người đó mới biết được. Trên đường đi, Lâm Phong cũng thả thần trí của mình ra khu vực lớn nhất.
Hắn làm như vậy cũng tiện cảm nhận được các động tĩnh cùng khí tức.
Có lẽ hắn có thể phát hiện ra khí tức liên quan tới đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long. Sau khi đi được hơn một ngày, Lâm Phong đột nhiên cảm giác được một khí tức quen thuộc.
- Ta sẽ may mắn như vậy à? Nếu thật sự gặp được bọn họ thì tốt rồi. Thôn Kim Thú đang ở phía trước.
Lúc trước, Lâm Phong không cho rằng mình sẽ may mắn như vậy. Không ngờ lúc này hắn cảm ứng được khí tức của Thôn Kim Thú.
Đám người Thôn Kim Thú đáng lẽ phải cách đây rất xa mới đúng, không ngờ Lâm Phong mới chạy được khoảng một ngày đã gặp được.
Vì vậy Lâm Phong lại vội vàng chạy về hướng đó. Hắn phát hiện Thôn Kim Thú đang chiến đấu một mình. Hơn nữa, bên phía đối phương còn rất đông. Điều này làm Lâm Phong vô cùng lo lắng, vì vậy lập tức tăng nhanh tốc độ chạy tới.
Có thể dẫn Thuận Thiên Thú ra ngoài là một chuyện cực tốt đối với Lâm Phong. Dù sao điều này cũng có nghĩa là năng lực chiến đấu của hắn được tăng thêm không ít. Nhưng sau khi ra ngoài, Thuận Thiên Thú thật ra cũng rất cao hứng. Bởi vì lúc ở bên trong, hắn thật ra vẫn ít nhiều không tin lời Lâm Phong nói.
Mặc dù hắn tin tưởng Lâm Phong, nhưng Lâm Phong bảo có thể sẽ giới thiệu cho hắn rất nhiều bằng hữu mới, hắn đúng là không tin lắm.
Nhưng bất kể nói thế nào, nếu bây giờ hắn đã ra ngoài, thế giới bên ngoài cũng đặc sắc như vậy, hắn cứ đi theo Lâm Phong khẳng định không sai.
Cho nên Thuận Thiên Thú đi theo Lâm Phong chạy về phía trước. Trên đường đi, Lâm Phong tự nhiên phát hiện ra khí tức của Thôn Kim Thú. Không thể không nói, điều này khiến Lâm Phong vô cùng vui mừng và kinh ngạc. Nhưng khi Lâm Phong tới gần chỗ phát ra khí tức của Thôn Kim Thú, Lâm Phong khiếp sợ khi phát hiện Thôn Kim Thú đang một mình chiến đấu với người khác, hơn nữa còn đáng đấu với rất nhiều người.
Chẳng lẽ Thôn Kim Thú bị bao vây tấn công sao? Bởi vì lo lắng cho sự an nguy của Thôn Kim Thú, Lâm Phong trực tiếp nâng cao tốc độ của mình đến mức cao nhất.
Sau đó, hắn nhanh chóng chạy tới chiến trường. Chỉ có điều khi đến đây, Lâm Phong lại phát hiện ra, tuy Thôn Kim Thú đang chiến đấu với rất nhiều người, nhưng không phải hắn bị những người này bao vây tấn công, mà một mình hắn đang bao vây tấn công những người này.
- Sao ngươi lại ở đây? Ngươi ra khỏi đó rồi à? Vậy thì tốt quá rồi. Ngươi chờ ta một lát, ta giải quyết xong đám người này, chúng ta lại nói chuyện.