Mà tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc đã là miếng thịt trên thớt của Lâm Phong, Lâm Phong muốn giết hắn thì giết, muốn thả hắn thì thả.
Đương nhiên, Lâm Phong không thể thả hắn ra, dù sao sau khi thả hắn đi, chắc hắn còn có thể gây phiền phức cho Lâm Phong.
Cho nên Lâm Phong chỉ muốn giết hắn.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc lại đang nghĩ mọi cách để được sống sót.
Nhưng vẫn phải xem Lâm Phong có cho hắn cơ hội này không. Nếu Lâm Phong không muốn cho hắn cơ hội này, vậy hắn cũng hết cách rồi.
Đương nhiên, Lâm Phong không thể cho hắn cơ hội này, dù sao nếu Lâm Phong bỏ qua cho hắn, sau này hắn chắc chắn còn mang đến tai họa ngầm. Cho nên Lâm Phong dứt khoát giết chết tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Mà khi thi thể của hắn ngã xuống, đám người Tổ Long và Hắc Kỳ Lân cuối cùng đã yên tâm. Hôm nay, bọn họ cuối cùng đã hoàn toàn giải quyết chuyện phiền rắc rối lớn này.
Trong lúc đó, bọn họ đã gặp không ít nguy hiểm, thậm chí còn có suy cơ phải chết.
- Cuối cùng đã yên tĩnh, đám người này đã mang đến không ít phiền phức cho chúng ta đấy.
- Nếu không giải quyết chúng hôm nay, sợ rằng sau này chúng còn có thể lại tới trêu chọc chúng ta.
Lúc này, Hắc Kỳ Lân vẫn khá xúc động. Lúc trước, bọn họ đối mặt với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này và những Thôn Phệ Ma Tộc khác, thật sự không có nhiều thủ đoạn đánh trả, bởi vì thực lực hai bênh sai biệt quá lớn. Nhưng theo hai bên chiến đấu, thực lực bên phía đám người Lâm Phong càng lúc càng mạnh, bây giờ cũng đã có thể hoàn toàn giải quyết bọn chúng.
Không thể không nói, con đường đúng đắn nhất là khiến bản thân mình trưởng thành lên, chỉ có làm cho thực lực của mình mạnh hơn, mới có thể đối phó với những kẻ địch kia.
Mặc dù bây giờ bọn họ đã giải quyết xong vấn đề Thôn Phệ Ma Tộc này, nhưng sau này bọn họ chưa chắc đã thuận buồm xuôi gió.
...
Dù sao Lâm Phong chỉ có thể ký khế ước với những thần thú kia mới có thể nâng cao bản thân. Đến lúc đó, hắn chắc chắn còn sẽ phải chiến đấu nhiều hơn. Nhưng sau khi giải quyết xong Thôn Phệ Ma Tộc, đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long càng có lòng tin hơn.
- Chúng ta đã giải quyết vấn đề này, không cần phải lo lắng nữa. Hơn nữa, lần này có Thuận Thiên Thú, năng lực chiến đấu của đội chúng ta lại tăng thêm, có thêm một đồng bạn vô cùng mạnh mẽ, sau này chúng ta gặp phải kẻ địch cũng ứng phó dễ dàng hơn.
Thật ra trong khoảng thời gian này, chuyện giải quyết vấn đề Thôn Phệ Ma Tộc này không phải là chuyện bọn họ thấy cao hứng nhất.
Bởi vì bất kể nói thế nào, đây chẳng qua là bớt đi một chuyện phiền phức mà thôi. Có thể ký khế ước với Thuận Thiên Thú mới là chuyện làm cho Lâm Phong cao hứng nhất.
Dù sao đây mới là điều căn bản khiến Lâm Phong có thể nâng cao bản thân, hơn nữa Lâm Phong không phải muốn ký kết là có thể ký kết được, điều này hoàn toàn dựa vào số mệnh.
Bây giờ, Lâm Phong cảm thấy số mệnh của bản thân mình vẫn khá tốt, tối thiểu trong khoảng thời gian này vẫn rất thuận lợi.
Nhìn thi thể của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này ngã xuống, lúc này tâm trạng của Lâm Phong và Tổ Long còn có Hắc Kỳ Lân cơ bản đều giống nhau, bọn họ có cảm giác không thật. Dù sao lúc bọn họ vừa gặp Thôn Phệ Ma Tộc, Lâm Phong và đám người Tổ Long phải liều hết sức mới có thể đối phó được với một mình tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Hơn nữa, điều đó cũng khiến cho đám người Lâm Phong cảm thấy vô cùng bất lực và tuyệt vọng. Sợ rằng lúc đó Lâm Phong và đám người Tổ Long cũng không ngờ bây giờ mới qua không bao lâu, tình hình đã thành như vậy. Tình trạng của đám người Lâm Phong đã tốt hơn nhiều. Dù sao tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc đã bị giải quyết, những tộc nhân Thôn Phệ Ma Tộc bình thường còn lại đã bị Tổ Long nhốt lại.
Mấu chốt nhất là Lâm Phong còn ký khế ước với thần phú Thuận Thiên Thú, điều này đã nâng cao thực lực của đám người Lâm Phong lên rất lớn.
Lúc này, sau khi giải quyết vấn đề Thôn Phệ Ma Tộc, Tổ Long và đám người Lâm Phong cuối cùng đã được yên tĩnh. Nhưng Tổ Long lại có một ý nghĩ khác, bây giờ hắn tò mò, không biết rốt cuộc giữa mình và Thuận Thiên Thú, thực lực của ai cao hơn.
Cho nên hắn có một ý nghĩ, muốn so tài với Thuận Thiên Thú xem rốt cuộc là ai trong hai người bọn họ mạnh hơn.
- Hai người chúng ta so tài à? Ta cảm thấy không cần thiết lắm. Ta khẳng định không bằng ngươi.
- Mặc dù vừa rồi ta đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhìn rất lợi hại, nhưng chẳng qua là tình trạng của hắn không đúng mà thôi.
Khi Tổ Long nói ra ý định này, Thuận Thiên Thú đã rất bất ngờ, bởi vì hắn không ngờ Tổ Long lại muốn so tài với mình.
Bởi vì tâm tính của Thuận Thiên Thú vốn chỉ như một đứa trẻ, hắn chưa từng nghĩ tới phải tranh cao thấp với ai.