Cuối cùng, bọn họ đã xác định được nó là thuộc tính mộc, cần Thuận Thiên Thú lấy viên Ngũ Thải Chân Linh Châu này ra.
Vì vậy Thuận Thiên Thú nhanh chóng lấy được viên Ngũ Thải Chân Linh Châu này. Lúc này, chỉ còn lại viên Ngũ Thải Chân Linh Châu thuộc tính kim cuối cùng.
- Không ngờ chúng ta lại lấy được những viên Ngũ Thải Chân Linh Châu này thuận lợi như vậy, bây giờ chỉ còn lại một viên cuối cùng nữa.
- Tuy nhiên viên này có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy. Thông qua vị trí chúng ta cảm ứng được, nó hẳn nằm ở sâu bên trong rừng rậm, sợ rằng có thể sẽ có chút nguy hiểm.
Sau khi bắt được viên Ngũ Thải Chân Linh Châu thứ tư, bọn họ lại bắt đầu cảm ứng vị trí của viên Ngũ Thải Chân Linh Châu thứ năm.
Chờ sau khi cảm ứng xong, đám người Hắc Kỳ Lân có được một kết luận chúng, vị trí của viên Ngũ Thải Chân Linh Châu thứ năm là một nơi nguy hiểm nhất.
Bởi vì nó ở sâu bên trong rừng rậm, có lẽ sẽ có tồn tại nguy hiểm nào đó đang ngủ đông ở bên trong.
Bây giờ, bọn họ đã lấy được bốn viên Ngũ Thải Chân Linh Châu, chỉ còn lại một viên cuối cùng, bọn họ sẽ có thể gom đủ tất cả Ngũ Thải Chân Linh Châu.
Cho nên đám người Lâm Phong dĩ nhiên không thể buông tha, nhưng viên Ngũ Thải Chân Linh Châu cuối cùng này rõ ràng khó hơn bốn viên khác.
Bởi vì vị trí của viên Ngũ Thải Chân Linh Châu này nằm ở sâu bên trong rừng núi, ở đó có khả năng sẽ tồn tại một vài nguy hiểm, thậm chí là thực lực mạnh mẽ khác thường. Nhưng điều này trước sau chỉ là suy đoán.
Dù sao Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân cũng chưa từng đi vào, cũng không biết tình hình bên trong thế nào.
Có lẽ bên trong thật sự tồn tại một vài kẻ địch có thực lực mạnh mẽ khác thường, nhưng có lẽ không có gì, bọn họ sẽ dễ dàng lấy được giống bốn viên trước.
Cho nên bất kể thế nào, bọn họ vẫn phải vào trước rồi nói. Lúc này, đã không còn ai bám theo sau đám người Lâm Phong nữa.
Dù sao đám người Lâm Phong đi vào sâu trong rừng núi, không có người nào dám đi vào trong, trừ khi là đoàn đội có thực lực cao giống như đám người Lâm Phong.
Nếu như là đoàn độ có thực lực bình thường đi vào sâu trong núi, vậy chắc chắn đã định ném đầu của mình, treo trên lưng quần của kẻ khác, cho nên bọn chúng tất nhiên sẽ không mạo hiểm như vậy.
Mà lúc này, trong lòng Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân bắt đầu cẩn thận đề phòng. Dù sao bọn họ càng đi sâu vào trong núi sẽ càng có khả năng xuất hiện kẻ địch chưa từng thấy.
- Xem ra chúng ta thật xui xẻo, không ngờ chúng ta lại sớm gặp phải phiền toái như vậy.
Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân đều cho rằng mình sẽ không xui xẻo tới mức gặp phải chuyện gì phiền toái.
Nhưng bọn họ với đi vào trong núi không xa đã gặp phải ngăn cản, đây không phải là kẻ địch có thực lực mạnh mẽ, mà bọn họ gặp phải một trường vực cực lớn, thật ra loại trường vực này rất hiếm gặp.
Hơn nữa, đây là thứ tồn tại nơi có hai người thực lực cực kỳ mạnh mẽ chiến đấu, sau đó lưu lại.
Nó tương tự với là từ trường, mặc dù không ảnh hưởng tới những người có thực lực tương tự với bọn họ, nhưng sẽ là trở ngại cực lớn đối với những người có kém hơn bọn họ.
Trường vực mà đám người Lâm Phong gặp phải bây giờ rõ ràng là của hai kẻ thực lực vô cùng mạnh mẽ để lại.
Tuy điều này được xem là một tin tức xấu, nhưng đồng thời cũng có một tin tức tốt, đó là trường vực này đã tồn tại rất lâu. Chỉ xem trạng thái trước mắt này, hai kẻ có thực lực mạnh mẽ này chắc hẳn đã không còn ở chỗ này.
- Chúng ta tìm xem có cách nào đi vòng qua mà không cần tiếp cận với trường vực này không? Nếu chẳng may gặp phải thứ gì khác trong đó chúng ta có thể sẽ xui xẻo đấy.
Nhìn trường vực trước mặt này, đám người Lâm Phong rõ ràng muốn vòng qua đây, chắc chắn không thể trực tiếp vượt qua đây được.
Nếu bọn họ trực tiếp vượt qua đây, quả thật sẽ rất nguy hiểm, nếu chẳng may bọn họ gặp phải thứ gì trong đó, xem như sẽ gặp xui xẻo.
Sau khi đám người Hắc Kỳ Lân nghe xong cũng cảm thấy Lâm Phong nói có lý, bọn họ lại bắt đầu vòng qua bên cạnh, hy vọng có thể tránh được trường vực này. Nhưng bọn họ đi rất xa vẫn phát hiện mình còn ở trong phạm vi trường vực này bao phủ.
Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân cũng không ngờ được mình sẽ gặp phải tình hình như vậy, dù sao ai có thể ngờ được ở sâu trong núi lớn này, đám người Lâm Phong không gặp phải kẻ địch nào có thực lực mạnh mẽ, trái lại gặp phải một trường vực. Đám người Lâm Phong vốn tưởng phạm vi trường vực này bao phủ không lớn, cho nên chỉ cần bọn họ vòng qua là được. Nhưng ai ngờ cuối cùng lại phát hiện ra phạm vi nó bao phủ cực lớn, sợ rằng đám người Lâm Phong không thể vòng qua được.
Nếu dựa theo tình hình bình thường, trường vực này không thể có phạm vi bao phủ lớn như vậy, nhưng lần này không biết tại sao lại thế.