Chẳng qua bất kể nói thế nào, trường vực có phạm vi lớn như thế chứng tỏ thực lực của hai người từng chiến đấu ở đây lúc trước rất nghịch thiên, thậm chí căn bản không phải là người ở thế giới này, có khả năng chính là người ở thế giới phía trên xuống đây chiến đấu, cho nên đám người Lâm Phong tốt nhất không nên vào trong.
Nếu chẳng may bọn họ thật sự đi vào, có khả năng sẽ xảy ra vấn đề gì lớn. Cho nên bọn họ vẫn chỉ có thể đi vòng qua.
Nhưng sau khi bọn họ vòng qua một đoạn rất xa, phát hiện ở đây vẫn nằm trong phạm vi trường vực bao phủ, như vậy thì rất phiền toái. Lúc này, đám người Lâm Phong chỉ sợ phải nhanh chóng đưa ra lựa chọn, cuối cùng là tiếp tục đi về phía trước xem có thể đi vòng qua không, hay từ đây xông vào trong trường vực?
- Theo ta thấy phạm vi trường vực này bao phủ chắc hẳn sắp kết thúc rồi, cho dù phạm vi bao phủ của nó lớn hơn nữa, cũng không thể bao phủ cả ngọn núi lớn này được. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, ta tin tưởng nhất định có thể đi vòng qua được. Cho dù đến cuối cùng thật sự không vòng qua được, tới lúc đó đi xuyên qua cũng không muộn.
Lâm Phong ngẫm nghĩ một lát, lại muốn nói ra suy nghĩ của mình, bởi vì Lâm Phong cảm thấy tốt nhất không nên tiếp xúc với trường vực này thì tốt hơn.
Nếu chẳng may cuối cùng thật sự không có cách nào, bọn họ cũng chỉ có thể từ đây đi xuyên qua trường vực.
Nhưng đó là cách cuối cùng. Sau khi đám người Hắc Kỳ Lân nghe xong cũng cảm thấy Lâm Phong nói có lý, bọn họ quyết định tiếp tục đi về phía trước, xem có thể đi vòng qua không.
Nhưng bọn họ đi thêm một đoạn vẫn không thể vòng qua được, hơn nữa từ tình hình trước mắt có thể thấy, có lẽ phạm vi trường vực này bao phủ còn rất lớn. Cho nên đám người Lâm Phong thật sự không còn cách nào khác. Dù sao phạm vi trường vực này bao phủ thật sự rộng tới mức thái quá. Lúc trước, đám người Lâm Phong chưa từng nghe qua ở đây có một trường vực lớn như vậy bao phủ.
Cũng có thể trước đây căn bản không có người nào đi qua, hoặc có người từng tới nhưng cuối cùng không thể truyền tin tức này ra ngoài.
- Chúng ta cũng đủ xui xẻo, không ngờ lại gặp phải một trường vực thái quá như vậy. Xem ra bây giờ chúng ta chỉ có thể xông qua thôi.
Bọn họ gặp phải một trường vực thái quá như thế, quả thật không có cách nào khác, chỉ có thể xông qua.
Nếu bọn họ gặp phải chuyện gì rắc rối trong trường vực cũng chẳng thể làm được gì. Cho nên lúc này Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân đã chuẩn bị sẵn sàng xông qua trường vực này.
Mà lúc này Thôn Kim Thú lại có cách nhìn khác, hắn đang chậm rãi tiếp cận trường vực, thử phân tích trường vực này. Bởi vì hắn cảm giác được trường vực không chừng có thể trợ giúp cho hắn.
Khi vừa gặp trường vực này, Lâm Phong ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy không nhất thiết phải mạo hiểm như vậy.
Bởi vì bây giờ Lâm Phong còn không xác định được thực lực của hai người đã gây ra trường vực này rốt cuộc mạnh tới mức nào, nhưng chỉ từ cường độ này để phán đoán, chắc hẳn tối thiểu phải mạnh hơn bọn họ, thậm chí có khả năng mạnh hơn nhiều.
Cho nên bọn họ tốt nhất không nên đi vào, nếu chẳng may thật sự gặp phải rắc rối gì ở bên trong, với thực lực của đám người Lâm Phong bây giờ chưa chắc có thể giải quyết được.
Nếu có thể giải quyết được còn tốt, nhưng nếu chẳng may không giải quyết được, vậy sẽ xảy ra vấn đề lớn đấy.
Dù sao ở trong trường vực này có thể xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho nên cách tốt nhất đối với bọn họ là vòng qua trường vực này, không đi vào trong.
Nhưng đám người Lâm Phong không ngờ được trường vực này có phạm vi bao phủ thật sự quá lớn, bây giờ bọn họ đã tiến vào sâu trong núi này, nhưng vẫn không thể vòng qua được trường vực này, lúc này đám người Lâm Phong thật sự không còn lựa chọn nào khác.
Bọn họ chỉ có thể lựa chọn từ đâu xông qua trường vực này, nếu bọn họ cứ tiếp tục đi vòng qua nữa, có khả năng có thể vòng qua trường vực này, nhưng cũng có khả năng căn bản không vòng qua được, hoặc cả ngọn núi này đã nằm trong phạm vi trường vực này bao phủ.
Nếu vậy, đám người Lâm Phong sẽ chỉ lãng phí thời gian một cách vô ích.
- Chúng ta tạm thời không nên vào vội, để ta nghiên cứu đã. Ta cảm thấy ta có thể dẫn mọi người an toàn thông qua đây. Tuy nhìn trường vực quả thật rất nguy hiểm, nhưng ở trong này vẫn có cơ hội có thể lần theo, chờ ta hiểu rõ chuyện gì xảy ra, chúng ta lại tiếp tục đi vào trong.
Trong lúc Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân chuẩn bị đi thẳng vào trong, Thôn Kim Thú đột nhiên gọi đám người Lâm Phong lại. Bởi vì trong lúc đám người Lâm Phong thương lượng sau khi tiến vào trong trường vực này phải làm gì, hắn vẫn luôn nghiên cứu trường vực này.
Hơn nữa, bây giờ hắn đã tới gần trường vực hơn, nhưng vẫn chưa có chuyện gì xảy ra. Thôn Kim Thú cảm thấy đó có thể là chuyện vô cùng kinh ngạc hoặc đáng lo lắng.