Hơn nữa, hắn cũng có cảm ứng riêng về trường vực này, đồng thời hắn đang dần dần tìm hiểu rõ chân tướng về trường vực này, muốn hiểu rõ tình hình trong đó rốt cuộc thế nào. Bởi vì hắn không dễ gì tiếp xúc được với cơ hội như thế. Dù sao ở thế giới này không nói là có một không hai nhưng sợ rằng không có mấy trường vực có cấp bậc như vậy. Cho nên điều này cũng là cơ hội tốt để Thôn Kim Thú tới nghiên cứu trường vực.
Sau khi nghe được Thôn Kim Thú nói vậy, đám người Lâm Phong đều đi tới bên cạnh Thôn Kim Thú, bởi vì bọn họ cũng thấy hứng thú, không biết Thôn Kim Thú rốt cuộc định làm thế nào để dẫn bọn họ an toàn vượt qua trường vực này.
- Ta xem có thể thông qua thiên phú của ta để mô phỏng lại dáng vẻ của trường vực không? Đến lúc đó, chúng ta lại có thể dung nhập vào trường vực.
- Nói vậy, cho dù ở trong này thật sự có gì nguy hiểm, chắc hẳn cũng không gây ảnh hưởng gì cho chúng ta, dù sao chúng ta có thể hòa vào chỉnh thể của trường vực.
Thôn Kim Thú suy nghĩ rất tinh tế, hắn không có khả năng khiến tất cả trường vực biến mất, nhưng lại có thể bắt chước trạng thái của trường vực.
Đối mặt với cả trường vực có phạm vi bao phủ lớn như vậy, Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân thật sự không có cách nào tốt.
Dù sao bọn họ không phải vòng qua cả phạm vi bao phủ rộng như vậy, nếu muốn qua, bọn họ chỉ có thể lựa chọn cách khác.
Trước mắt xem ra, có lẽ cách tốt nhất là xông qua, dù sao ngoài điều này ra, bọn họ thật sự không có cách nào khác. Nhưng nếu cố xông vào thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm, bởi vì chẳng ai biết trong trường vực này sẽ có nguy hiểm gì.
Nhưng bọn họ không thể bởi vì khả năng có nguy hiểm mà không qua. Dù sao thứ năm Ngũ Thải Chân Linh Châu ở sau trong núi lớn này, cũng chính là phía sau trường vực, cho nên Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân đã chuẩn bị sẵn sàng xông vào.
Đúng lúc đó, Thôn Kim Thú gọi bọn họ lại. Bởi vì Thôn Kim Thú cảm thấy mình chắc chắn có cách có thể giải quyết vấn đề trường vực này.
Mặc dù không thể khiến tất cả trường vực này biến mất nhưng Thôn Kim Thú cảm thấy mình có thể lợi dụng thiên phú của mình để bắt chước đặc tính của trường vực.
Làm vậy lại có thể ngụy trang tất cả bọn họ thành một phần của trường vực này, như vậy bọn họ có thể dễ dàng thông qua trường vực này, không tiếp xúc với những thứ hỗn loạn bên trong, như vậy bọn họ sẽ không gặp nguy hiểm. Nếu cách này của Thôn Kim Thú có thể thành công là tốt nhất, hắn chỉ sợ thất bại.
- Chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì, ta vừa thử, tuy không phải đặc biệt giống nhưng cũng không khác lắm. Các ngươi tạm thời chờ ở bên ngoài một lát.
- Ta vào thử xem, nếu không có vấn đề gì, chúng ta lại tiến vào. Hơn nữa, các ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không tiến vào quá xa.
Tuy Thôn Kim Thú ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy mình chắc hẳn có thể đối phó được, nhưng hắn không nắm chắc một trăm phần trăm, cho nên bọn họ tốt nhất vẫn phải cẩn thận thì thỏa đáng hơn.
Sau khi đám người Lâm Phong nghe Thôn Kim Thú nói sau cũng thấy được, vì vậy đã để cho Thôn Kim Thú đi vào thử, mà về phần vấn đề an toàn thì rất đơn giản. Tổ Long tìm ra một loại vũ khí có hình dạng như dây rừng trực tiếp buộc lên trên thân Thôn Kim Thú. Sau đó Thôn Kim Thú bắt đầu chậm rãi tiến vào trong trường vực này.
...
Một khi có vấn đề gì, hắn sẽ lập tức ra hiệu với đám người Lâm Phong, đến lúc đó Tổ Long có thể nhanh chóng kéo hắn ra, đề phòng xảy ra vấn đề gì khác.
Nhưng trên thực tế cho dù có điều này bảo đảm nhưng chưa chắc đã có thể có hiệu quả, dù sao chẳng ai biết bên trong sẽ xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Thôn Kim Thú đã bắt đầu chậm rãi bắt đầu dung nhập vào trường vực này...
Chờ đến khi Thôn Kim Thú biến mất, Tổ Long và đám người Lâm Phong đặc biệt căng thẳng, tất cả đều đang đợi Thôn Kim Thú đi ra.
- Thành công, ta thành công rồi. Xem ra cách nghĩ của ta đúng rồi. Hoàn toàn giống như ta dự đoán, chỉ cần ta có thể bắt chước được đặc tính trường vực này, chúng ta ở bên trong sẽ không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, lại giống hệt trường vực này.
Sau khi đi một vòng trong đó, Thôn Kim Thú đã chứng minh cách nghĩ của mình quả thật không bất kỳ vấn đề gì.
Hắn có thể đi qua đi lại thoải mái ở trong trường vực này, hơn nữa còn có thể phân biệt rõ phương hướng.
Đây là vì hắn dùng năng lực đặc biệt của mình, dùng năng lượng của mình cân nhắc và bắt chước ra đặc tính của trường vực này.
Tổng cộng có năm viên Ngũ Thải Chân Linh Châu, bây giờ trong tay của đám người Lâm Phong đã có bốn viên, chỉ còn thiếu một viên cuối cùng.
Nhưng viên cuối cùng này không dễ lấy được như vậy. Đám người Lâm Phong phải vào sâu trong núi lớn để lấy nó.