Lúc này, hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân đã chuẩn bị sẵn sàng đánh lén đám người Lâm Phong, nhưng bọn họ chưa có kế hoạch xem cụ thể nên đánh lén người nào.
Cái này lại phải xem ai trong đám người Lâm Phong rời khỏi đội ngũ, cho bọn họ cơ hội, bọn họ chắc chắn sẽ đánh lén người đó.
Lúc này, Thôn Kim Thú vừa lúc có chút việc, phải ở lại thêm một lát mới có thể xuất phát.
Vì vậy, Thôn Kim Thú xui xẻo trở thành đối tượng bị tập kích bất ngờ. Lâm Phong và đám người Tổ Long không cảm thấy điều này có vấn đề gì.
Dù sao thực lực của Thôn Kim Thú cũng đủ mạnh, hơn nữa bọn họ không phát hiện xung quanh có gì nguy hiểm, để Thôn Kim Thú xử lý xong sau lại đuổi theo cũng chẳng sao.
Vì vậy đám người Lâm Phong rời đi trước, Thôn Kim Thú ở lại bắt đầu xử lý chuyện của mình. Lúc này hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân liếc mắt nhìn nhau, đều hiểu đối phương muốn làm gì.
Sau đó hai người nhanh chóng tiến lại gần Thôn Kim Thú. Dù sao thực lực của hai người bọn họ còn mạnh hơn Thôn Kim Thú nhiều. Cho nên hai người bọn họ tới gần, Thôn Kim Thú vẫn không hề hay biết.
Hai người ra tay.
Một người đánh một chưởng vào trước ngực, một người đánh một chưởng vào sau lưng Thôn Kim Thú, Thôn Kim Thú thậm chí không kịp phản ứng đã biến thành một thi thể.
- Không ngờ chúng ta có thể dễ dàng giết chết một con thần thú của hắn như vậy. Tiếp theo lại dùng cách này giết thêm mấy con của hắn, sau đó lại xử lý Ngự Thú Sư này sẽ đơn giản hơn nhiều.
Hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân không ngờ bọn họ có thể dễ dàng thành công như vậy. Bọn họ vốn tưởng mình phải tốn chút công sức.
Nhưng ai ngờ bọn họ trực tiếp đánh chết một con thần thú, hơn nữa thực lực của con thần thú này còn không yếu.
Sau đó hai người lại bám đám người Lâm Phong, chuẩn bị lại đánh lén lần nữa. Tuy cách này đê tiện nhưng sử dụng thực sự quá tốt rồi.
Hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân lên kế hoạch đối phó với Lâm Phong, nhưng hai người bọn họ không tính trực tiếp ra tay chính diện.
Bởi vì bọn họ không có khái niệm chính xác là một vị Ngự Thú Sư cấp bậc tiên nhân rốt cuộc có thể mạnh tới mức nào, cho nên bọn họ vẫn cố gắng tránh giao chiến trực diện thì tốt hơn.
Nếu quả thật giao đấu trực diện, nhỡ xảy ra vấn đề gì vậy thì phiền toái.
Bình thường đến loại cấp bậc như bọn họ, chắc sẽ không sợ hãi mới đúng. Nhưng trên thực tế đến loại cấp bậc như bọn họ, bọn họ trái lại càng tiếc mạng sống hơn.
Bởi vì bọn họ biết rất rõ, một khi xảy ra vấn đề gì, tính mạng của bọn họ rất có khả năng sẽ bị uy hiếp.
Mà một khi gặp phải chuyện có khả năng uy hiếp tới tính mạng, bọn họ sẽ đặc biệt cẩn thận.
Thật ra một khi con người đạt đến cấp bậc nào đó, có lẽ sẽ càng thêm không muốn mất đi. Cho nên bọn họ lựa chọn ra tay đánh lén, hơn nữa đối tượng bọn họ đánh lén còn là những thần thú của Lâm Phong.
Thôn Kim Thú chính là đối tượng xui xẻo đầu tiên. Bởi vì Thôn Kim Thú có chút chuyện, cho nên không đi cùng đám người Lâm Phong mà lựa chọn ở lại xử lý xong mọi chuyện mới đuổi theo đám người Lâm Phong.
Nhưng trong lúc đó, hắn bị hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân đánh lén thuận lợi.
Có thể nói Thôn Kim Thú còn không kịp phản ứng, đã bị bọn họ một trước một sau đánh trúng một chưởng, sau đó biến thành thi thể.
- Thật ra nếu không phải đối phó với hắn, ta cảm giác có thể giữ những con thần thú này của hắn lại, dù sao có thể gom đủ những con thần thú này cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhìn thi thể của Thôn Kim Thú, Vô Vọng Chủ này đặc biệt xúc động, mặc dù lần này hắn tới giúp đỡ Khôn Mãng tiên nhân cùng đối phó với Lâm Phong, nhưng những thần thú này vẫn khiến hắn rất bất ngờ. Bởi vì từ lúc Khôn Mãng tiên nhân nói có một vị Ngự Thú Sư cấp bậc tiên nhân dẫn theo mấy thần thú, hắn đã tò mò, muốn biết những thần thú này trông thế nào. Sau khi hắn thật sự nhìn thấy, hắn mới biết được hóa ra những lời Khôn Mãng tiên nhân nói đều là thật.
Nhưng không có cách nào, nếu hắn đã đáp ứng đi giải quyết Lâm Phong, vậy hắn dĩ nhiên phải nghĩ cách giải quyết những con thần thú này trước.
Cho dù hắn có tiếc, cũng không thể giữ chúng lại. Khôn Mãng tiên nhân lại không quan tâm.
Nếu có thể, hắn cũng muốn chiếm những con thần thú này làm của riêng, nhưng hắn biết mình căn bản không thể làm được.
Đồng thời hai người bọn họ đánh lén, Thôn Kim Thú không có bất kỳ cơ hội sống nào, cho nên bọn họ rời đi.
Hướng bọn họ rời đi chính là hướng đám người Lâm Phong rời đi, bởi vì hai người bọn họ phải đi đối phó Lâm Phong và những thần thú này khác.
Nhưng sau khi bọn họ rời đi, thi thể của Thôn Kim Thú đột nhiên động đậy.