- Lâm... Phong... bọn… họ có... nguy hiểm, ta nhất định phải... chạy tới, thông báo với Lâm... Phong!
Sau khi bị hai tiên nhân đánh lén, đừng nói là Thôn Kim Thú, cho dù là Lâm Phong cũng chưa chắc có thể sống được, nhưng Thôn Kim Thú vẫn còn sống.
Thật ra hắn đã từng chết một lần, nhưng hắn có một năng lực đặc biệt có thể chết thay một lần, cho nên hắn mới may mắn sống được.
Lúc này hắn rất yếu, nhưng hắn biết có người đang để mắt tới đám người Lâm Phong. Hắn phải thông báo cho Lâm Phong mới được, bằng không đám người Lâm Phong sẽ gặp nguy hiểm.
Mặc dù Thôn Kim Thú rất mạnh, nhưng đó là so với linh thú và những cao thủ bình thường mà thôi.
Thực lực của hai tiên nhân này vẫn mạnh hơn Thôn Kim Thú rất nhiều, hơn nữa bọn họ còn lựa chọn đánh lén
Cho nên khi hai người bọn họ đánh lén thành công, Thôn Kim Thú căn bản không có bất kỳ cơ hội phản ứng nào, lại lập tức đi đời nhà ma, biến thành một thi thể.
Lúc này, hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân vẫn rất hài lòng. Dù sao bọn họ dùng cách này đã dễ dàng loại bỏ một con thần thú của Lâm Phong.
Hơn nữa bọn họ có thể tiếp tục dùng cách này, lần lượt xử lý những con thần thú bên cạnh Lâm Phong.
Sau đó sẽ đi xử lý Lâm Phong, nói như vậy sẽ dễ hơn nhiều. Về phần cuối cùng rốt cuộc có thể có thành quả lớn tới mức nào, tuy bây giờ chưa thể nói được, nhưng tối thiểu bọn họ có thể cố gắng hết sức làm suy yếu lực lượng của Lâm Phong.
Dù sao bọn họ không biết một vị Ngự Thú Sư cấp bậc tiên nhân có thể phát huy ra lực chiến đấu rất mạnh. Cho nên bọn họ vẫn phải tận lực cẩn thận, cố gắng hết sức làm suy yếu lực lượng của Lâm Phong mới được.
Tuy nhiên sau khi hai người bọn họ đi, lại không biết thi thể Thôn Kim Thú này lại đứng lên.
- Ngự Thú Sư này chắc hẳn đang đợi con thần thú kia của hắn, nếu không tốc độ của hắn sẽ không chậm như vậy, điều này đúng lúc tạo cơ hội cho chúng ta.
- Đợi tới khi ra tay, chúng ta tuyệt đối không thể nương tay. Ta biết ngươi rất hứng thú với những con thần thú này. Nhưng ngươi phải biết thần thú của một Ngự Thú Sư không dễ phản bội hắn như vậy.
Bây giờ Khôn Mãng tiên nhân và Vô Vọng Chủ đã chuẩn bị ra tay với đám người Lâm Phong, nhưng lúc này Khôn Mãng tiên nhân lại lo lắng.
Bởi vì hắn đã nhận ra, Vô Vọng Chủ quả thật rất hứng thú với những con thần thú này của Lâm Phong. Thậm chí còn có cơ hội, hắn có thể chiếm những con thần thú này của Lâm Phong làm của riêng.
Nhưng vấn đề là Vô Vọng Chủ có ý định chiếm lấy những thần thú này, Khôn Mãng tiên nhân không thể để cho hắn có ý nghĩ này.
Bởi vì làm vậy sẽ không thể suy yếu hóa thực lực này của Lâm Phong tới mức tối đa, cuối cùng nhất định sẽ khiến mình bị lật xe thì phiền toái.
...
Vô Vọng Chủ nghe được Khôn Mãng tiên nhân nói vậy cũng gật đầu, biểu thị hắn đã rõ. Thật ra hắn không cẩn thận như Khôn Mãng tiên nhân.
Tuy Vô Vọng Chủ có hứng thú với những con thần thú này của Lâm Phong, nhưng hắn không thể mạo nguy hiểm.
Chỉ nói ở dưới tình huống có thể, có lẽ hắn giữ lại mấy con thần thú này, nhưng phần lớn thời gian, hắn tuyệt đối không thể nương tay.
- Ngươi cứ yên tâm đi, ta có chừng mực, ta biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm.
- Đợi lát nữa chúng ta tìm một cơ hội, tốt nhất là có thể trực tiếp đánh lén, giết chết Ngự Thú Sư này. Nếu không, chúng ta cứ ra tay với các thần thú, hắn sớm muộn gì cũng sẽ kịp phản ứng.
Vô Vọng Chủ quả thật không phải hiền lành, tuy hắn thật sự cảm thấy hứng thú với những con thần thú của Lâm Phong này, nhưng hắn càng cảm thấy hứng thú với tiên khí, bởi vì hắn vẫn phân rõ điều nào quan trọng hơn.
Mà vào giờ phút này, hành động của đám người Lâm Phong đều nằm trong tầm mắt của hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân, bọn họ cũng đang bước vào tư thế chuẩn bị.
Kế hoạch ban đầu của Khôn Mãng tiên nhân vẫn vô cùng thuận lợi. Tìm tới Vô Vọng Chủ nhờ cậy, sau đó cùng hắn đi tới đối phó với Lâm Phong và những thần thú này của hắn.
Nhưng vấn đề là sau khi đi tới đây, Vô Vọng Chủ đã gặp mấy vấn đề nhỏ, đó là hắn có hứng thú với mấy con thần thú của Lâm Phong.
Dù sao loại cấp bậc tiên nhân như bọn họ nhìn thấy những thần thú này, trong lòng ít nhiều vẫn sẽ động tâm, hơn nữa bên cạnh Lâm Phong còn có tới năm con thần thú, mỗi con đều là thần thú đặc biệt hiếm có. Cho nên Vô Vọng Chủ này tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Mà Khôn Mãng tiên nhân không có hứng thú với Những con thần thú này của Lâm Phong, hơn nữa hắn cũng hiểu rõ những con thần thú của một Ngự Thú Sư chắc hẳn sẽ không thể phản bội hắn, nếu không những con thần thú này đã không thể vây quanh hắn.