Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 593 - Chương 1599 - Sẽ Thật Sự Xảy Ra Chuyện

Chương 1599 - Sẽ thật sự xảy ra chuyện
Chương 1599 - Sẽ thật sự xảy ra chuyện

Sau khi Vô Vọng Chủ nhìn thấy động tác này của Lâm Phong lại bật cười, không có hoảng loạn như vừa rồi. Dù sao Lâm Phong có thể tránh thoát được hai đòn trước, nhưng bất kể thế nào Lâm Phong cũng không tránh khỏi được đòn thứ ba.

Bây giờ, Lâm Phong rời khỏi mặt đất. Phạm vi một đòn này của Vô Vọng Chủ bao phủ rất lớn. Lúc này, cho dù Lâm Phong thay đổi phương hướng, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể chạy thoát khỏi phạm vi công kích này bao trùm.

Hơn nữa, trước mặt của hắn chính là mặt đất, hắn còn có thể chạy đi đâu? Cho nên Lâm Phong nhìn qua đã là một cục diện chắc chắn phải chết.

Nhưng vào thời điểm mấu chốt này, Lâm Phong lại đánh ra một chưởng về phía mặt đất, dựa vào phản lực để nâng cao tốc độ của mình lần nữa.

Cuối cùng, hắn may mắn mới có thể trốn khỏi phạm vi công kích của Vô Vọng Chủ lần này. Đương nhiên, Lâm Phong làm được tất cả những điều này cũng không phải không trả giá.

Lúc này, tay phải của Lâm Phong đã bị đứt gân gãy xương, cũng không có cách nào công kích được nữa.

Dù sao một chưởng vừa rồi công kích về phía mặt đất, phản lực khiến tay phải của Lâm Phong bị chấn thương.

- Không tốt, người này quá trơn trượt, nếu cứ tiếp tục như thế nữa, sợ rằng thật sự sẽ xảy ra chuyện mất.

Lâm Phong biết rất rõ, nếu chỉ dựa vào tốc độ lao thẳng sẽ không thể thoát khỏi tất cả công kích của Vô Vọng Chủ.

Bởi vì tốc độ của Vô Vọng Chủ chưa chắc đã chậm hơn mình, rất có thể sẽ nhanh hơn mình.

Cho nên hắn chỉ có thể lợi dụng chuyện không ngừng thay đổi phương hướng để thoát khỏi, cho nên Lâm Phong chỉ có thể khiến cho mình bắn qua bắn lại giống như một quả bóng cao su.

Nhưng cũng may cách thức này vẫn có hiệu quả, Lâm Phong lợi dụng cách này thành công tránh thoát được ba lần công kích. Điều này cũng làm cho Vô Vọng Chủ ý thức được khả năng sẽ xảy ra chuyện, phải giải quyết Lâm Phong.

Nếu chỉ đơn thuần là tốc độ, Lâm Phong chưa chắc có ưu thế, dù sao tốc độ của Vô Vọng Chủ không chậm hơn Lâm Phong.

Hơn nữa, với trạng thái của hai người bọn họ bây giờ, cho dù Lâm Phong phát huy ra tốc độ này cũng chưa chắc có thể chạy thoát.

Cho nên Lâm Phong chỉ có thể lựa chọn thủ đoạn đặc biệt, vì vậy lại thông qua không ngừng thay đổi phương hướng chạy trốn, để tránh né tất cả công kích của Vô Vọng Chủ này.

Hắn lợi dụng cách này để liên tục tránh thoát ba lần công kích. Mặc dù Lâm Phong cũng vì vậy mà phải trả giá bằng đứt gân, gãy xương, nhưng tối thiểu mình còn sống, hơn nữa Lâm Phong nhân lúc mình tránh thoát đòn công kích thứ ba của Vô Vọng Chủ.

Khi Vô Vọng Chủ ngây người, Lâm Phong đã chạy đi rất xa. Lúc này, Vô Vọng Chủ chỉ có thể lại đuổi theo.

Nhưng tốc độ kéo dài khoảng cách, đã làm cho Lâm Phong có thể dễ dàng tránh thoát Vô Vọng Chủ hơn, đỡ được đòn công kích thứ tư.

Cứ như vậy, Lâm Phong liên tục tránh thoát bảy đòn công kích của Vô Vọng Chủ sau đó, khoảng cách giữa hai người bọn họ đã rất gần.

Lúc này, Vô Vọng Chủ thậm chí chỉ cần bước tới duỗi tay là có thể bắt được Lâm Phong, nhưng Lâm Phong không thể cho hắn cơ hội này.

Vào lần thứ tám Vô Vọng Chủ muốn ra tay, Lâm Phong đột nhiên ra tay với Vô Vọng Chủ.

Biến cố này đột nhiên xuất hiện, cũng làm cho Vô Vọng Chủ không ngờ tới, vì vậy trong lúc khẩn cấp lập tức bản thân mình lập tức điều chỉnh tư thế muốn công kích thành phòng ngự, bởi vì lần này Lâm Phong nhằm về phía đầu hắn.

- Đáng tiếc, quá đáng tiếc, nếu lần này có thể đánh trúng, tối thiểu có thể đánh cho hắn bị thương nặng.

Lâm Phong đánh một đòn này rất đột ngột, cũng dùng hết sức lực. Nếu đánh trúng, tình thế nguy hiểm của Lâm Phong xem như là giải trừ.

Nhưng rất đáng tiếc, một đòn này vẫn bị Vô Vọng Chủ đỡ được, nhưng Lâm Phong nhờ vậy cũng tránh thoát đòn công kích thứ tám của Vô Vọng Chủ.

Điều này cũng xem như có báo đáp nhất định. Kế tiếp, Vô Vọng Chủ còn muốn đuổi theo Lâm Phong, đồng thời phát động công kích thứ chín, nhưng hắn đột nhiên cảm giác không ổn.

Bởi vì tóc hắn đang từ màu đen dần dần chuyển thành màu trắng, nói cách khác thời gian hắn duy trì tình trạng sau khi sử dụng tiên khí đã hết.

Lâm Phong nhìn như không thể chạy trốn nhưng hắn cuối cùng đã chịu đựng nổi. Lúc này, Vô Vọng Chủ còn muốn giết chết Lâm Phong sẽ khó hơn trước nhiều, bởi vì hắn lập tức tiến vào thời kỳ suy yếu.

Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình hình này, hắn cũng lộ ra nụ cười mỉm đã lâu không thấy.

- Vô Vọng Chủ đại nhân của ta, bây giờ ngươi cuối cùng đã không chống đỡ nổi nữa. Tiếp theo, lại xem ai trong hai người chúng ta có thủ đoạn cứng hơn.

Tuy lúc này Lâm Phong chật vật hơn Vô Vọng Chủ nhiều, nhưng Lâm Phong đã nhìn thấy hào quang của chiến thắng.

Bởi vì Vô Vọng Chủ trong thời kỳ suy yếu không phải không thể chiến thắng, so với trước đó đúng là khác biệt một trời một vực.

Bình Luận (0)
Comment