Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 598 - Chương 1604 - Súc Sinh Không Biết Xấu Hổ

Chương 1604 - Súc sinh không biết xấu hổ
Chương 1604 - Súc sinh không biết xấu hổ

Không ngờ bây giờ không chỉ không giải quyết vấn đề, trái lại Vô Vọng Chủ còn thành viện trợ cho kẻ địch.

Bây giờ hắn đã rơi vào trong vòng vây của đám người Lâm Phong, sợ không bao lâu nữa, đám người Lâm Phong có thể giải quyết Khôn Mãng tiên nhân.

Dù sao Lâm Phong gia nhập làm cán cân tiểu ly hoàn toàn nghiêng về một phía. Cho dù Khôn Mãng tiên nhân có mạnh hơn nữa cũng không thể đồng thời chống đỡ nổi nhiều người như vậy bao vây tấn công, hơn nữa còn có một chiến lực mạnh nhất gia nhập.

Lúc này, oán hận trong lòng hắn đã dâng lên tới đỉnh điểm, đối tượng hắn có thể trút oán hận này chỉ có thể là Vô Vọng Chủ.

Dù sao Vô Vọng Chủ đã hại hắn khổ rồi. Cho dù hắn và Lâm Phong đồng quy vu tận, Khôn Mãng tiên nhân cũng có thể tiếp nhận. Nhưng hắn chỉ duy nhất không tiếp nhận được là tình hình bây giờ. Nhưng hắn có tiếp nhận hay không thì tình hình vẫn thế, hắn đã không có bất kỳ cơ hội nào nữa.

- Ngươi không cần giãy giụa nữa, ta và Vô Vọng Chủ không có bất kỳ thù hận gì, ta có thể tha cho hắn. Nhưng ta và ngươi có thù hận rất sâu, bất kể thế nào ta cũng không thể tha cho ngươi, ngươi thậm chí không có cơ hội ký kết khế ước nô bộc đâu.

Lâm Phong có thể tha cho Vô Vọng Chủ nhưng lại tuyệt không thể bỏ qua cho Khôn Mãng tiên nhân, đây đã là lần thứ hai hắn gây rắc rối cho mình rồi. Hơn nữa, hắn còn từng ra tay với Thôn Kim Thú.

Tuy lúc đó Vô Vọng Chủ cũng ra tay, nhưng hắn chẳng qua được Khôn Mãng tiên nhân thuê mà thôi.

Cho nên Vô Vọng Chủ có cơ hội ký kết khế ước để sống sót, nhưng Khôn Mãng tiên nhân tuyệt đối không thể có cơ hội này. Lâm Phong cũng không thể cho hắn cơ hội này.

Lâm Phong phải nhìn hắn chết ở trước mặt mình mới có thể yên tâm được. Nếu không, sau này Lâm Phong sẽ ăn ngủ không yên.

Khôn Mãng tiên nhân nhìn Vô Vọng Chủ đứng ở phía xa, hắn thật sự không thể hiểu được rốt cuộc vì sao người này có thể thỏa thuận với Lâm Phong, không ngờ không ra tay nữa.

Điều này làm hắn thật sự không có cách nào hiểu được. Dù sao Khôn Mãng tiên nhân cũng cho rằng tiên khí rất quan trọng đối với Vô Vọng Chủ, không có thứ gì có thể quan trọng hơn nó. Hắn rốt cuộc làm sao thỏa thuận được với Lâm Phong vậy? Tình hình này thật sự làm Khôn Mãng tiên nhân được mở rộng tầm mắt.

Vô Vọng Chủ tất nhiên không phải thỏa thuận với Lâm Phong mà trực tiếp ký khế ước chủ tớ trên phương diện linh hồn, điều này đúng là thái quá.

Đừng nói Khôn Mãng tiên nhân chưa thấy qua, hắn cũng chưa từng nghe nói có nhân vật cấp bậc tiên nhân nào có thể ký kết loại khế ước này với người khác, quả thực khiến người ta không có cách nào hiểu nổi.

Nhưng bất kể nói thế nào, chuyện đã như vậy, bây giờ hắn phải đối mặt với một cục diện càng nguy cấp hơn.

Dù sao Lâm Phong gia nhập đã làm cho Khôn Mãng tiên nhân chỉ có thể phòng thủ, hơn nữa cho dù phòng thủ cũng không thể ngăn cản được tất cả các đòn công kích.

Nhiều chỗ trên người hắn đã bị thương. Nếu còn đánh tiếp như vậy, không bao lâu nữa, Khôn Mãng tiên nhân sẽ bị đám người Lâm Phong giải quyết.

Cho nên tình trạng của hắn vô cùng nguy cấp, hắn phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này mới được. Nếu không, ngày hôm nay hắn thật sự phải chết ở đây. Nhưng vấn đề là hắn có thể có cách nào chứ?

- Ta cho ngươi biết, cho dù hôm nay ta chết ở đây, ta tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi sống tốt, các ngươi đừng tưởng rằng ta sẽ không biết xấu hổ giống như tên súc sinh kia.

Không thể không nói, Khôn Mãng tiên nhân quả thật có lòng tự trọng hơn Vô Vọng Chủ. Vào lúc cuối cùng, Vô Vọng Chủ trực tiếp xin tha, tình nguyện ký kết khế ước nô bộc với Lâm Phong, cũng không muốn mình chết trong lúc tranh đấu.

Nhưng Khôn Mãng tiên nhân lại khác. Bởi vì hắn biết Lâm Phong không thể tha cho mình, cho dù mình xin tha cũng vô dụng, vậy hắn chỉ có thể liều mạng chống lại.

Hơn nữa, đây cũng là tác phong trước sau như một của hắn, tuy hắn không dễ dàng mới có thể đi được tới ngày hôm nay, nhưng nếu bảo hắn đi ký khế ước nô bộc trên phương diện linh hồn với người khác, hắn không có cách nào tiếp nhận được, cho nên hắn lựa chọn chiến đấu tới cùng.

Chỉ có điều cuộc chiến cuối cùng này của hắn quả thật không dễ dàng gì. Bởi vì lúc này hắn chỉ có thể phòng thủ, hơn nữa trong quá trình phòng thủ còn không ngừng bị thương...

Lâm Phong nắm lấy cơ hội lại cho Khôn Mãng tiên nhân một đòn trí mạng, tuy nhiên Khôn Mãng tiên nhân vẫn dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình chống đỡ được, không để cho Lâm Phong đánh chết mình, nhưng đồng thời hắn cũng bị thương nặng.

- Không thể không nói, ta thật sự bội phục ngươi, sinh mạng của ngươi đủ ngoan cường, tuy nhiên những điều đó đều không có tác dụng đâu, bây giờ ngươi vẫn phải chết.

Bình Luận (0)
Comment