- Không tốt, người này bắt đầu liều mạng.
Khi Lâm Phong phát hiện ra tình hình này thì không kịp nữa rồi. Bởi vì lúc này Lâm Phong chỉ có thể lựa chọn cố chống đỡ. Nhưng bản thân Lâm Phong không biết lần này mình rốt cuộc có thể chống đỡ được Khôn Mãng tiên nhân hay không.
Mà ngay vào lúc này, Thuận Thiên Thú đột nhiên rời khỏi trạng thái vũ trang hóa, dứt khoát chắn ở trước một chưởng này của Khôn Mãng tiên nhân.
Biến cố đột nhiên xuất hiện này làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ. Ngay cả Khôn Mãng tiên nhân cũng không ngờ tới, nhưng hắn không thể thu lại một chưởng này nữa.
Vì vậy một chưởng này nặng nề vỗ vào trên ngực của Thuận Thiên Thú, Ngực của Thuận Thiên Thú lập tức nát bét giống như một quả dưa hấu bị đập.
Nửa người hắn chỉ còn chút da thịt liên kết, cho nên sau khó Thuận Thiên Thú giống như một tấm vải rách lớn, đập vào trên thân của Lâm Phong.
Mắt Lâm Phong đỏ hoe, hắn thật sự không ngờ được sẽ xuất hiện tình hình này, cục diện biến hóa quá nhanh.
Vừa rồi, Lâm Phong thật sự không kịp chống đỡ, Thuận Thiên Thú đã lựa chọn hi sinh bản thân để giúp đỡ Lâm Phong ngăn cản một đòn trí mạng này.
Hắn chết chắc rồi, đương nhiên trước ngực Khôn Mãng tiên nhân lúc này hoàn toàn trống trải, cho nên Lâm Phong nén giận cho Khôn Mãng tiên nhân một quyền.
Một quyền này cũng khiến đánh lõm ngực của Khôn Mãng tiên nhân.
Khôn Mãng tiên nhân lập tức phun ra rất nhiều máu, sau đó từ trên không trung rơi xuống đất.
- Thuận Thiên Thú, ngươi sao rồi? Ngươi thế nào? Côn Bằng mau cứu sống hắn, nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, bất chấp tất cả mọi giá cứu sống hắn.
Lâm Phong nhìn thấy tình hình này, hắn thật sự rất đau lòng. Bởi vì hắn thật sự không ngờ được Thuận Thiên Thú có thể đi ra ngăn cản một chiêu này. Mà lúc này, Thuận Thiên Thú đã đi đời nhà ma, bởi vì một chưởng này của Khôn Mãng tiên nhân quả thật là trí mạng.
Khi biết mình đã không thể dễ dàng giải quyết đám người Lâm Phong, Khôn Mãng tiên nhân hiểu mình không thể lại tiếp tục đánh như vậy nữa.
Nếu còn đánh tiếp, một khi thời gian duy trì của mình hết, mình sẽ tiêu đời. Hơn nữa, bây giờ Lâm Phong tuyệt đối không lùi lại, cho nên hắn không có cơ hội đi giết Vô Vọng Chủ. Khôn Mãng tiên nhân cuối cùng lựa chọn một cách nguy hiểm nhất chính là lấy mạng đổi mạng.
Hắn muốn giết chết Lâm Phong, như vậy hắn tối thiểu có thể đồng quy vu tận với Lâm Phong.
Khôn Mãng tiên nhân quả thật đã làm như vậy. Lâm Phong thật sự không ngờ được Khôn Mãng tiên nhân sẽ dùng cách này, cho nên hắn căn bản không kịp phản ứng.
Mặc dù hắn đã đề phòng, nhưng hắn thật sự không tránh được một chiêu này của Khôn Mãng tiên nhân. Trong giây phút chỉ mành treo chuông này, Thuận Thiên Thú đã trực tiếp rời khỏi hình thái vũ trang hóa, chắn ở trước người của Lâm Phong, giúp Lâm Phong đỡ một đòn trí mạng này.
Cùng lúc đó Thuận Thiên Thú cũng trả giá bằng sinh mạng của mình, bởi vì hắn sử dụng hết thực lực của mình căn bản vẫn không thể để đỡ được một đòn này của Khôn Mãng tiên nhân.
Cho dù là Lâm Phong bây giờ được tất cả thần thú vũ trang hóa cũng không đỡ được một chiêu này của Khôn Mãng tiên nhân, cho nên hắn lập tức bị Khôn Mãng tiên nhân đánh nát ngực.
Lâm Phong đã nhân cơ hội này đánh cho Khôn Mãng tiên nhân bị thương nặng. Tuy nhiên Lâm Phong không bổ thêm một đao giết chết Khôn Mãng tiên nhân, hắn đang tập trung vào Thuận Thiên Thú.
- Không được, đã không cứu được nữa rồi, Thuận Thiên Thú đã chết. Chúng ta không có khả năng cứu được nữa.
Mặc dù Côn Bằng có thể giúp đỡ người khác hồi phục vết thương, nhưng vào giờ phút này Thuận Thiên Thú đã chết, không còn sức sống nào nữa.
Cho dù Côn Bằng có thể giúp người khôi phục cũng chẳng có ý nghĩa gì, dù sao hắn không thể giúp người ta chết đi sống lại. Lâm Phong nghe được kết quả này, vẫn không muốn tin tưởng, thậm chí bảo Hắc Kỳ Lân nghĩ cách.
Hắn cảm thấy Hắc Kỳ Lân nhất định sẽ có cách có thể cứu sống Thuận Thiên Thú. Nhưng Hắc Kỳ Lân tình trạng của Thuận Thiên Thú xong, chỉ có thể lắc đầu.
Nếu Thuận Thiên Thú chưa chết, vẫn còn một hơi thở, nàng có thể còn nghĩ cách khác...
Nhưng tình hình bây giờ căn bản không thể làm gì được nữa, một khi hắn dã chết thì chẳng còn cách nào nữa. Lâm Phong mãi không tiếp nhận được điều này. Trong ánh mắt của Lâm Phong đầy thù hận.
Sau đó Lâm Phong chậm rãi đi tới trước mặt Khôn Mãng tiên nhân đang nằm trên mặt đất.
- Cầu xin ngươi đừng giết ta, ngươi đừng giết ta, chỉ cần ngươi không giết ta, ta cũng bằng lòng ký khế ước với ngươi, ta cũng bằng lòng trở thành...
Khôn Mãng tiên nhân vốn còn rất có tâm huyết, nhưng đến thời khắc cuối cùng của sinh mạng, hắn nhìn Lâm Phong trước mắt cũng khiếp sợ.
Hắn cũng muốn sống sót, vì vậy hắn muốn vứt bỏ tôn nghiêm cầu xin Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong làm sao có thể để hắn sống sót. Lâm Phong tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn.