- Đám tiểu tử các ngươi đúng là to gan thật đấy, thế mà cũng dám động vào đồ của bản đại gia. Sao hả, các ngươi muốn nhân lúc lúc ta không có mặt, định nhanh chân đến trước à?
Vào lúc đám yêu thú này định ra tay hái lấy Linh Chi nghìn năm, không ngờ lại có một nhân loại đột nhiên xuất hiện.
Nhân loại này đứng ở trước mặt những con yêu thú kia nhưng không hề sợ hãi. Bình thường ở nơi dã ngoại thế này, khả năng yêu thú gặp được nhân loại vẫn rất nhỏ.
Cho dù thỉnh thoảng có xuất hiện mấy nhân loại, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ không đi trêu chọc những con yêu thú kết thành nhóm như vậy. Dù sao không ai biết phía sau những con yêu thú kết thành nhóm như vậy còn có bao nhiêu con khác.
Nếu chẳng may trêu chọc phải đám yêu thú hoặc một ít yêu thú tương đối lợi hại, vậy thì sẽ nguy hiểm lắm. Nhưng nhân loại trước mắt này rõ ràng khác với bọn họ.
Hắn không chỉ dám trêu chọc nhóm yêu thú này, đồng thời thực lực của hắn còn có vẻ rất mạnh?
Dù sao hắn trực tiếp gọi những con yêu thú đó là nhóc con, điều này khiến những con yêu thú lập tức cảnh giác.
Tuy nhiên, những con yêu thú này không phải kẻ ngốc, ở trước mặt nhân loại không rõ thực lực, chúng sẽ không dám tùy tiện ra tay.
- Không biết ngài là đại nhân nào vậy? Ngài ở nơi này làm gì? Linh Chi nghìn năm này hình như là một vật vô chủ mà.
Những con yêu thú này rất thông minh. Chúng muốn thăm dò lai lịch của người này trước, sau đó mới quyết định xem rốt cuộc nên làm thế nào. Bọn chúng nên đánh hắn trước hay dựa theo cách trước đây, ngăn chặn hắn rồi đi gọi Tổ Long và Hắc Kỳ Lân chạy tới.
Vì vậy một con yêu thú trong đó trực tiếp hỏi vấn đề này. Khi nhân loại đối diện nghe được câu hỏi này, hắn cũng thoáng sửng sốt.
Hắn không ngờ những con yêu thú này còn có thể làm việc theo trật tự, biết tìm hiểu lai lịch của mình như vậy. Điều này khiến hắn thật sự cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ hắn còn có thể gặp được.
Nhóm yêu thú nhỏ này đã lòng vòng ở nơi dã ngoại rất lâu, tuy nhiên chúng thu hoạch không được tốt lắm.
Mặc dù chúng vẫn lấy được một số dược thảo tương đối quý, nhưng cũng chỉ có thể đổi được vài phần thưởng bình thường mà thôi. Nhưng cũng may một con yêu thú trong đó ngửi thấy được mùi của Linh Chi nghìn năm, vì vậy chúng chạy vội tới đây.
Nhưng khi bọn chúng chạy tới đây, lại phát hiện ở đây đã có người, hơn nữa còn là một nhân loại. Bình thường, khi thấy mấy con yêu thú tập trung thành nhóm đi qua, sẽ không có nhân loại nào dám tới gần.
Bởi vì không ai biết phía sau chúng còn có bao nhiêu con yêu thú nữa, đồng thời rốt cuộc còn có yêu thú nào lợi hại không.
Cho nên bọn họ đều sẽ cẩn thận, không phải bất đắc dĩ sẽ không ra tay. Nhưng không ngờ nhân loại này còn dám chủ động tiến lên.
Hơn nữa, người này hoàn toàn không để mắt tới mấy con yêu thú này. Điều này làm cho những con yêu thú bắt đầu cảnh giác.
Bọn chúng đã từng được Hắc Kỳ Lân và Tổ Long chỉ dẫn qua, biết rất rõ ràng khi ở ngoài dã ngoại, nếu quả thật gặp phải người không quen, bọn chúng rốt cuộc phải xử lý thế nào.
Nói chung, quy trình trong đó là phải tìm hiểu rõ lai lịch của đối phương trước, sau đó sẽ xác định thực lực của đối phương.
Cho đến lúc này, bất kể là ra tay với đối phương hay ngăn cản đối phương đều thuận tiện hơn rất nhiều. Cho nên lần này những con yêu thú đó cũng làm theo trình tự này với nhân loại trước mắt.
- Đám các ngươi thật thông minh, còn biết tìm hiểu tình hình của ta à? Xem ra phía sau các ngươi nhất định còn có người khác. Các ngươi trở lại nói cho chủ nhân phía sau các ngươi biết, ta tên là Trường Vinh Hạo. Ta đã sớm để mắt tới Linh Chi nghìn năm này rồi, không còn quan hệ gì với các ngươi nữa. Cho nên các ngươi có thể cút đi. Nếu các ngươi đi chậm, cẩn thận ta lấy mạng chó của các ngươi đấy.
Trường Vinh Hạo không ngờ được những con yêu thú này thông minh như vậy, còn có thể tìm hiểu lai lịch của mình, tuy nhiên hắn không sợ hãi.
Dù sao với thực lực của hắn thật ra không cần sợ những con yêu thú này. Hơn nữa, cho dù người phía sau chúng có thực lực thế nào, hắn cũng không quan tâm. Cho nên hắn không thể chắp tay nhường lại Linh Chi nghìn năm này.
Những con yêu thú kia nghe được Trường Vinh Hạo nói vậy, bọn chúng đại khái đã hiểu rõ Trường Vinh Hạo này là một nhân vật thế nào, xem ra bọn chúng không thể chọc vào nổi.
Vì vậy yêu thú dẫn đầu bắt đầu sử dụng cách khác, dù sao bây giờ bọn chúng rõ ràng không thể trêu vào Trường Vinh Hạo này, vậy chỉ có thể sử dụng cách khác xem hắn có thể đổi cho không.
- Hóa ra là Trường Vinh Hạo đại nhân. Chúng ta đúng là có mắt không nhìn thấy Thái Sơn. Tuy nhiên Linh Chi nghìn năm này rất quan trọng đối với chúng ta. Đúng lúc, đại nhân nhà chúng ta cần Linh Chi nghìn năm này gấp để cứu mạng, cho nên vẫn hy vọng ngài có thể bỏ được đồ yêu thích. Phía bên chúng ta bằng lòng lấy ra một vài điều kiện để trao đổi với ngài, ngài xem có được không?