Nhưng Trường Vinh Hạo này còn chưa nhìn ra được vấn đề, hắn cảm thấy mình đánh với Lâm Phong vẫn có phần thắng.
Cho nên hắn không sợ hãi, dù sao đây là ở cửa nhà hắn, hắn cảm thấy mình có thể đối phó được Lâm Phong, vì vậy thái độ của hắn vẫn cứng rắn.
Cho dù Lâm Phong đã cho hắn cơ hội cuối cùng, hắn cũng không định nắm bắt lấy cơ hội này, bởi vì hắn căn bản không sợ Lâm Phong, điều này khiến Lâm Phong rất khó xử.
...
Lúc này, Lâm Phong cũng chỉ có thể lấy ra thái độ cứng rắn. Cho nên Lâm Phong bắt đầu uy hiếp Trường Vinh Hạo, hy vọng Trường Vinh Hạo có thể thức thời. Hơn nữa, Lúc này Lâm Phong cũng đúng lúc thể hiện ra thực lực của mình, lợi dụng thực lực của mình để áp chế Trường Vinh Hạo.
- Cho dù thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng ngươi không cần phách lối như vậy. Dù sao ở đây là trên địa bàn của ta. Nếu ngươi không từ bỏ ý định, vậy hai chúng ta cũng đừng ai mong được sống tốt.
Trường Vinh Hạo cảm nhận được áp lực của Lâm Phong, hắn không ngờ được thực lực của Lâm Phong có thể đạt tới mức này.
Thật ra Trường Vinh Hạo đã biết thực lực của Lâm Phong rốt cuộc mạnh tới mức nào, hắn đang lo lắng mình không phải là đối thủ của Lâm Phong, cho nên hắn nói những lời này nghe có vẻ vô cùng cứng rắn, nhưng trên thực tế đã bắt đầu chịu thua.
Lâm Phong đương nhiên không thể vì vài câu nói của hắn mà bị dọa sợ được. Dù sao Lâm Phong còn chưa đạt được mục đích của mình.
Sau khi làm rõ chuyện này, thái độ của Lâm Phong thật ra đã rất rõ ràng, ta đã cho ngươi cơ hội, ta bằng lòng trao đổi đồng giá với ngươi.
Chỉ cần Trường Vinh Hạo đồng ý, Lâm Phong nhất định sẽ lấy ra đồ tương đương với cây Linh Chi nghìn năm này, thậm chí lấy ra đồ có lẽ còn tốt hơn Linh Chi nghìn năm này để đổi.
Bởi vì Lâm Phong cần dùng cây Linh Chi nghìn năm này, nó không thể thay thế, nhưng trong tay Lâm Phong có rất nhiều đồ tốt.
Trong đó có cả thứ càng quý hơn cây Linh Chi nghìn năm này, chỉ cần Trường Vinh Hạo có thể thức thời đồng ý, vậy hắn cũng có thể được lợi ích.
Nhưng không biết Trường Vinh Hạo bị rút nhầm sợi gân nào, hắn cứ không chịu thỏa hiệp, không muốn giao cây Linh Chi nghìn năm này cho Lâm Phong.
Cho nên hắn tình nguyện cứng rắn uy hiếp Lâm Phong ngay từ ban đầu, cũng không muốn tiến hành trao đổi với Lâm Phong.
Bởi vì hắn cảm thấy, nếu như mình tiến hành trao đổi với Lâm Phong, vậy tương đương với mình chịu thua, đây là điều hắn không chịu được.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình hình này cũng biết, xem ra chuyện hôm nay thật sự không có cách nào thương lượng được. Nhưng Lâm Phong vẫn muốn cho Trường Vinh Hạo cơ hội cuối cùng.
Chỉ cần vào lúc này Trường Vinh Hạo có thể chịu thua, đồng ý trao đổi điều kiện với Lâm Phong, vậy sẽ không có vấn đề gì nữa.
- Vừa rồi ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi tốt nhất nên biết điều, nếu không tiếp theo ngươi sẽ phải đối mặt với cái chết đấy.
Lúc này, Lâm Phong biết mình không thể thay đổi được suy nghĩ của Trường Vinh Hạo.
Hắn đã quyết định không giao Linh Chi nghìn năm cho mình, cho dù mình muốn tiến hành trao đổi cũng không được.
Lâm Phong đã chuẩn bị dùng thực lực ra nói chuyện, nhưng Lâm Phong vẫn không muốn chủ động ra tay.
Thật ra cho tới bây giờ, chỉ cần Trường Vinh Hạo có thể chủ động giao cây Linh Chi nghìn năm này ra, Lâm Phong vẫn sẽ cho hắn một ít bồi thường.
Cho nên chỉ có thể nói Trường Vinh Hạo này thật sự có cơ hội có thể tránh phát sinh xung đột, nhưng Trường Vinh Hạo không chịu nắm lấy cơ hội này.
Thậm chí sau khi nghe được Lâm Phong nói như vậy, Trường Vinh Hạo vô cùng quyết đoán, trực tiếp phát động pháp trận xung quanh đạo tràng của mình.
Hơn nữa, công kích của hắn từ cửa đánh vào trong. Nhưng Trường Vinh Hạo không suy nghĩ tới một việc, nếu Lâm Phong dám tới, thật ra phải có đủ thực lực, có đủ lòng tin, những pháp trận của hắn chẳng có tác dụng gì đối với Lâm Phong. Tất cả những công kích đánh vào trên người Lâm Phong căn bản không có hiệu quả, thậm chí còn chưa công kích được trước người Lâm Phong, đã bị Lâm Phong vô hình đỡ hết.
- Xem ra ngươi đúng là không biết điều, nếu vậy, ngươi cũng không cần phải sống nữa. Sau khi giết ngươi, ta tự lấy là được rồi.
Nếu Trường Vinh Hạo này đã ra tay, như vậy thái độ này của hắn đã rất rõ ràng, Lâm Phong tất nhiên không thể đứng yên như vậy.
Lâm Phong nhanh chóng ra tay.
Sau khi Lâm Phong ra tay, Trường Vinh Hạo nhanh chóng sử dụng tất cả các loại pháp khí và pháp trận phòng ngự của mình, nhưng vẫn chẳng ăn thua.
Thật ra hắn đã đoán được thực lực của Lâm Phong rất mạnh, nhưng hắn không ngờ được thực lực của Lâm Phong có thể mạnh như vậy.
Cho dù hắn có nhiều cách phòng ngự như vậy, nhưng không ngờ không đỡ nổi công kích của Lâm Phong.