Lúc trước, Vô Thường còn chưa nắm chắc được chiêu này, bây giờ Vô Thường đã có thể sử dụng sơ bộ, chỉ là bản thân còn chưa xác định được uy lực. Đúng vào lúc này, Hàn Phong ra lệnh một tiếng:
- Sử dụng Kim Quang Lại Diệt!
Chiêu này sẽ phun ra số lượng lớn kim quang gây thương tổn cho kẻ địch, uy lực cực lớn, cũng khiến linh thú bị tiêu hao không nhỏ. Xem ra Hàn Phong muốn kết thúc chiến đấu với một chiêu này!
- Là tất sát! Lúc trước, Hàn Phong đã dùng chiêu này để đánh bại Mộc Nãi Y của đối thủ, uy lực khá đáng sợ!
Người giải thích trên lôi đài kinh ngạc kêu lên.
- Không biết Lâm Phong dự định ứng phó với chiêu này thế nào? Linh thú của hắn đã rơi xuống thế hạ phong lâu như vậy, hơn nữa chiêu này dường như cũng có hiệu quả đối với nguyên tố hóa thân!
Lâm Phong không chút hoang mang:
- Vô Thường, dùng chiêu kia giải quyết nó.
- Lâm Phong cũng hành động rồi! Mau nhìn xem, đó là gì vậy? Linh thú của hắn xảy ra chuyện gì vậy!
Trong miệng Vô Thường ngưng tụ ra một quả cầu Hỗn Độn sáng tối chuyển động cùng lúc, bao gồm cả lực lượng của quang và ám.
Quang ám tương hợp tương khắc, trong lúc đó không ngừng sinh sôi chuyển động, không ngừng chôn vùi cùng sinh ra, không gian xung quanh quả cầu này đều chấn động.
Cùng lúc đó, trong miệng Kim Giáp Hổ cũng phun ra kim quang đầy trời, chiếu sáng cả không trung của toàn bộ chiến trường, đánh về phía Vô Thường.
- Đi thôi, Vô Thường.
Quả cầu Hỗn Độn va chạm vào kim quang đầy trời của Kim Giáp Hổ.
Trong chớp mắt, kim quang đầy trời vừa rồi còn chiếu sáng cả chiến trường, đột nhiên biến mất.
Cả chiến trường giống như xuất hiện một lực lượng cực lớn bẻ cong không gian, mọi người thậm chí không thể nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong.
Lúc này, vô số ánh mắt ở trên, dưới và xung quanh lôi đài đều tập trung vào bên trong, cố nhìn rõ xem tình trạng của hai người và linh thú rốt cuộc thế nào. Không ai có thể ngờ được, trận trung kết năm thứ nhất có thể chiến đấu ác liệt như vậy.
So với tuyệt kỹ chiến đấu như vậy, những cuộc đối chiến trước đó giống như hai đứa trẻ cầm kiếm gỗ vung vẩy, còn hai người bọn họ lại cầm cầm thương quyết đấu ác liệt.
Chỉ có chút sơ sẩy sẽ có thể bị trọng thương ngã gục. Trong lúc kỳ phùng địch thủ chiến đấu, bị thương là chuyện quá bình thường. Nhất là đạo sư có kinh nghiệm ngự thú phong phú cùng các huynh trưởng đến đây xem chiến cũng phải chấn động:
- Lớp trẻ thật giỏi, hai thằng nhóc này đánh nhau đã có thể tương đương với sinh viên năm thứ ba đấy.
- Sau này phải cố gắng quản giáo đám sinh viên mới được. Chúng thậm chí không bằng được sinh viên khóa dưới, chẳng phải uổng công học một năm ở Học Viện Ngự Thú à?
Trong khi bọn họ nói chuyện, không gian hỗn độn vặn vẹo trong sân dần dần trở lại bình thường, lộ ra tình hình bên trong.
Chờ động tĩnh trong sân hoàn toàn lắng xuống, mọi người không ngờ nhìn thấy Vô Thường đứng ngạo nghễ ở giữa lôi đài, còn Kim Giáp Hổ ở phía đối diện đã bị chảy máu đầu, bị thương nặng.
- Ta chịu thua.
Hàn Phong thở dài, nhanh chóng thu linh thú của mình về:
- Lâm Phong, ngươi đúng là rất mạnh. Ta thậm chí không dám tưởng tượng được sau khi Lâm chủ nhiệm thực sự bắt đầu dạy và bồi dưỡng ngươi, ngươi sẽ thành thế nào. Chẳng qua ta sẽ cố gắng hết sức đuổi kịp ngươi, thậm chí vượt qua ngươi.
Hàn Phong nói xong, nhanh chóng dẫn theo linh thú của mình đi tới trước Giáo Y Viện. Chiêu tất sát của Vô Thường không dễ đỡ. Kim Giáp Hổ bị nội thương rất nặng, không thể chậm trễ.
Lâm Phong gật đầu hiểu rõ, nhìn theo bóng lưng của Hàn Phong rời đi, nói một câu:
- Ngươi yên tâm đi, ta không dễ bị vượt qua như vậy đâu.
Chờ sau khi Hàn Phong rời khỏi hiện trường, đạo sư ngự thú đến đây chủ trì chính thức tuyên bố, người giành thắng lợi cuối cùng trong cuộc thi đấu học kỳ lần này là Lâm Phong, kèm theo tiếng hoan hô dậy trời, còn có vòng tay gợi ý đặc biệt:
- Chúc mừng nhận được giải quán quân trong cuộc thi đấu năm nhất, thưởng 500 điểm cống hiến.
Xem lại mình bất giác có hơn 7500 điểm cống hiến, Lâm Phong mới nhớ ra đến bây giờ, mình còn chưa đi qua những nơi cần chi điểm cống hiến.
Có lẽ mình cũng nên đi qua xem thử có thể mua được ít linh tài, thậm chí linh thú thích hợp không.
Mình sở hữu Thông Thiên Thần Giám, hoàn toàn có thể dựa vào năng lực thu được tin tức, dùng giá tiền thấp nhất nhặt của hời, máy móc cũng không phải là vạn năng, rất nhiều linh thú có tiềm lực và tình huống đặc biệt, máy móc cũng chưa chắc có thể kiểm tra ra được.
Lâm Phong vừa nghĩ tới khả năng còn có tình huống tương tự với Vô Thường, hắn quyết định phải đi xem tình hình chợ trong Học Viện Ngự Thú thế nào.
Cho đến nay, Lâm Phong vẫn không rõ một giọt Hỗn Độn Yêu Huyết kia rốt cuộc từ đâu tới, nhưng Lâm Phong đã thăm dò sơ qua, cũng có vài suy nghĩ.