Trong truyền thuyết, Hỗn Độn Côn Bằng sống khi chưa khai thiên lập địa, trong đục không phân, thời đại Hỗn Độn, lấy Côn Bằng biến hóa thành vạn tượng, sống thành vô số chim bay thú chạy. Nếu lực lượng trong cơ thể Vô Thường thật sự có liên quan tới thần thú trong truyền thuyết còn sót lại, vậy Lâm Phong càng phải tìm hiểu một vấn đề khác: Rốt cuộc là thứ gì có thể khiến thần thú bị thương, khiến cho máu bắn tung tóe, thất lạc trong thời gian tới tận bây giờ? Hơn nữa, nếu quả thật là vậy, có một giọt, tiếp theo chẳng phải sẽ có rất nhiều giọt sao?
Chỉ là dưới tình huống không có ai trợ giúp, những linh thú kia không chịu nổi lực lượng Hỗn Độn, có thể đã chết bất đắc kỳ tử, chuyện Hỗn Độn Yêu Huyết cũng biến mất trong thế giới này.
Nếu có cơ hội, Lâm Phong đương nhiên muốn cố gắng thu thập những thần huyết bị thất lạc này, mỗi một giọt đều là tạo hóa cực lớn.
Trong lúc Lâm Phong đang nghĩ tính tiếp theo sẽ đi xem chợ linh thú, trong vòng tay đột nhiên bắn ra tin nhắn từ nữ đạo sư xinh đẹp của mình.
- Ngươi làm rất tốt, ta thưởng cho ngươi 2.500 điểm cống hiến, mang theo Sơ Tuyết đi xem chợ của học viện đi. Nhớ mua một ít linh tài cùng linh đan thích hợp. Bước tiếp theo, có thể bắt đầu bồi dưỡng các linh thú của ngươi.
Quả nhiên không hổ danh là Lâm chủ nhiệm, vừa ra tay đã là 2500 điểm cống hiến, còn hơn tiền thưởng quán quân tới 2000 điểm. Chẳng những là nữ đạo sư xinh đẹp, thực lực mạnh mẽ, còn là phú bà có nội tình thâm hậu nữa.
Lâm Phong ngẩng đầu lên, thấy tiểu cô nương quen thuộc đang đứng ở cách mình không xa, gương mặt yêu kiều đang chào mình, con Băng Điêu đang đứng trên đầu vai của nàng.
- Đi thôi, chúng ta đi vào chợ xem thử, đạo sư phát cho ta không ít tiền thưởng đâu.
Lâm Phong thản nhiên đi và Hạ Sơ Tuyết cưỡi Vô Thường, dường như thành tích quán quân trong cuộc thi còn không quan trọng bằng số tiền thưởng này.
Trong vòng tay của mình có mười nghìn điểm cống hiến, khoản tiền phi nghĩa này đủ để mình xem trọng linh tài, linh đan cấp bậc cao một chút.
Nhưng đợi đến khi tiến vào chợ, tâm trạng tốt đẹp này đã hoàn toàn biến mất.
Linh tài cấp thấp ở đây đúng là không đắt, ít thì mấy chục điểm cống hiến, thậm chí mấy điểm cống hiến cũng có, linh đan cấp thấp hiếm lắm cũng chỉ tới ba con số.
Nhưng đã đến cấp B và cấp A, giá không rẻ như vậy nữa. Giá thông thường của linh tài cấp B là trên mấy trăm, còn cấp A lại từ một nghìn tới mấy chục nghìn.
Tài sản của học trưởng năm thứ ba cộng lại cũng chỉ đủ mua một bụi linh tài cấp A, chẳng trách lúc đưa ra 100 điểm cống hiến lại có vẻ đau tiếc như vậy.
Nhà địa chủ cũng không có lương tâm!
Mà từ linh tài luyện thành linh đan, càng cần hơn mười nghìn thậm chí trăm nghìn điểm cống hiến, sợ rằng chỉ có học trưởng cấp cao và các đạo sư ngự thú mới có thể mua được.
Lâm Phong nhìn phần bảng giá này, trong lòng liên tục cười gượng. Hắn vốn tưởng mình có mười nghìn điểm cống hiến, đủ tự tin để khoe khoang, hiện tại xem ra còn kém xa lắm!
- Sơ Tuyết, ngươi ở bên này xem linh tài, chọn một số loại thích hợp, cũng có thể mua một ít linh đan chủ yếu. Các loại Linh Thú Khải Trí Đan, Cân Cốt Đan, Tinh Nguyên Đan đều có thể mua.
Những đan dược này có giá khoảng mấy trăm điểm cống hiến, có thể mua lấy một ít về trợ giúp cho con non linh thú tiến hóa.
- Những linh đan này đều quá đắt... Chúng ta chỉ mới là năm nhất, dường như bình thường không cần dùng tới linh đan chứ?
Hạ Sơ Tuyết nhìn bảng giá trên bầu trời đêm, kinh ngạc lè lưỡi.
Lâm Phong chuyển cho Hạ Sơ Tuyết năm nghìn điểm cống hiến:
- Ngươi cầm dùng trước, trong tay ta vẫn còn, ngươi cứ tiêu đừng tiếc. Bồi dưỡng linh thú con rất quan trọng, ngươi đã chậm hơn những người khác một bước rồi.
Lâm Phong nói xong, cố nén đau lòng xoay người đi tới khu vực giao dịch linh thú.
Hắn để lại cho mình năm nghìn điểm cống hiến nhưng không phải để mua linh thú, mà tìm kiếm một cơ hội phát tài gần đó. Tăng thu giảm chi, nếu không có cách nào khiến tiền chảy vào mãi không dừng, vậy Lâm Phong đương nhiên phải mở rộng tài nguyên, càng nhiều càng tốt.
Khu giao dịch linh thú địa còn lớn hơn một chút, dù sao bản thân một số linh thú ở đây đã chiếm diện tích không nhỏ.
Ở chỗ này có linh thú con và linh thú trưởng thành do bên phía học viện bán ra, còn có trứng linh thú hoặc linh thú do các sinh viên hay đạo sư ra ngoài rèn luyện thu được, cầm tới đây bán.
Lâm Phong xuyên qua rất nhiều linh thú đã trưởng thành. Mấy con này đều được người ta mua về làm tay chân, thường không có tiền lực bồi dưỡng gì, tư chất phần lớn cũng bình thường không có gì lạ.
Trong khu vực linh thú con, Lâm Phong có dừng lại một chút, ở đây vẫn tồn tại khả năng có thể phát tài.