Mà là vô cùng nghiêm túc, đồng thời trong mắt đầy vẻ lo lắng, hiện tại thậm chí ngay cả ánh mắt một khoảnh khắc cũng không dám rời khỏi Lâm Phong. Hắn sợ lúc này rời khỏi Lâm Phong rồi, ngay sau lại thấy Lâm Phong, Lâm Phong đã là một khối thi thể.
- Chúng ta không thể cứ sa sút như vậy, vốn hi vọng khôi phục của Lâm Phong đã vô cùng xa vời, nếu chúng ta còn sa sút như vậy.
- Không nghĩ ra được biện pháp gì, Lâm Phong càng xong đời, các ngươi tỉnh táo lại cho ta, đừng như vậy nữa.
Quy Sơn Hỏa Thú coi như khá là trấn tĩnh, hắn biết rõ, lúc này Lâm Phong là cần bọn họ nhất, dẫu sao Lâm Phong hiện tại đã không thể tự làm gì.
Hiện tại bọn họ là người duy nhất có thể cứu Lâm Phong, nhưng nếu vào lúc này bọn họ toàn bộ đều đắm chìm trong thương tâm, giống như Hắc Kỳ Lân nói, như vậy Lâm Phong thật sự không cứu được, khi Quy Sơn Hỏa Thú nói như vậy, Tổ Long rất nhanh cũng có phản ứng.
Hắn cũng biết, lúc này Lâm Phong quả thật vô cùng cần bọn họ, bọn họ phải nghĩ biện pháp cứu Lâm Phong mới được. Nhưng bọn Hắc Kỳ Lân và Thủy Tiên Tử lúc này vẫn đắm chìm trong thương tâm, hoàn toàn không thể thoát ra. Tổ Long không có biện pháp trực tiếp kéo Hắc Kỳ Lân lại, nhưng ánh mắt của Hắc Kỳ Lân vẫn không rời khỏi Lâm Phong.
Trên mặt vẫn là biểu cảm bi thương, sau khi Tổ Long nhìn thấy vậy, sợ rằng Hắc Kỳ Lân trong một chốc một lát là không bình thường lại được.
- Hắc Kỳ Lân, ngươi tỉnh táo lại đi, hiện tại Lâm Phong vẫn chưa chết, nếu ngươi cứ như vậy, chúng ta không nghĩ ra được biện pháp gì cứu Lâm Phong, Lâm Phong lần này thật sự sẽ chết, ngươi tỉnh táo chút được không.
Tuy Tổ Long cũng có thể lý giải tâm tình của Hắc Kỳ Lân hiện giờ, nhưng hắn đúng là không thể để Hắc Kỳ Lân cứ tiếp tục như vậy. Dẫu sao trong mấy người bọn họ, kiến thức nhiều nhất chính là Hắc Kỳ Lân, nếu Hắc Kỳ Lân không có biện pháp gì, như vậy xác suất bọn họ nghĩ ra biện pháp càng nhỏ hơn, nhưng bất kể hi vọng có xa vời thế nào, bọn họ vẫn phải nghĩ ra biện pháp.
Nhìn Lâm Phong lúc này đã không có động tác gì, thân thể thành thế này, bốn người bọn họ cũng chuyển vận lực lượng của mình vào trong cơ thể Lâm Phong, lại vẫn không có một chút tác dụng nào, bởi vì lúc này thực lực của Lâm Phong thật sự quá mạnh.
Kinh mạch và Thể xác của hắn đã hoàn toàn khác với nhân loại bình thường, cho dù là thực lực của bọn Quy Sơn Hỏa Thú và Hắc Kỳ Lân, Tổ Long có mạnh tới mấy, lúc này căn bản cũng không thể tu bổ được thân thể này của Lâm Phong, cho nên tình trạng của Lâm Phong thật sự rất không lạc quan.
Dẫu sao sinh cơ của Lâm Phong đang dần dần xói mòn, đợi cho sinh cơ của hắn triệt để hết sạch, Lâm Phong cũng xong đời.
Mà tuy Hắc Kỳ Lân là người có kiến thức nhiều nhất trong bốn bọn họ, nhưng Hắc Kỳ Lân cũng biết Lâm Phong lúc này thực sự là không cứu được.
Hắn biết rõ Lâm Phong hiện giờ căn bản đã không phải cùng một trình độ sinh mệnh với bọn họ, cho dù thực lực của bọn họ có mạnh tới mấy, cũng không cứu được Lâm Phong.
Cho nên thật sự không có cách nào, nhưng đối với Hắc Kỳ Lân mà nói, hắn thật sự không muốn chấp nhận kết quả như vậy, cho nên hắn thà để mình rơi vào trạng thái đần độn.
Mà Quy Sơn Hỏa Thú và Tổ Long sau khi nhìn thấy tình huống này, biết không thể để Hắc Kỳ Lân cứ eo như vậy.
Nếu cứ để hắn ở vào loại trạng thái đần độn này, Lâm Phong càng không cứu được, phải khiến hắn tỉnh táo một chút.
- Hắc Kỳ Lân, ngươi thật sự quyết định tiếp tục như vậy sao? Nếu ngươi cứ tiếp tục như vậy, Lâm Phong thật sự không có khả năng sống lại.
Nếu ngươi tỉnh táo lại, có lẽ chúng ta còn có thể nghĩ ra biện pháp cứu Lâm Phong, cho dù có khó tới mấy thì vẫn có biện pháp.
Bất kể Tổ Long khuyên bảo thế nào, Hắc Kỳ Lân vẫn ở trạng thái như vậy, Tổ Long cũng chịu rồi, trực tiếp tát vào mặt Hắc Kỳ Lân một cái.
Hắc Kỳ Lân bị Tổ Long đánh cho một bạt tai, sau đó nhìn về phía Tổ Long, đây là lần đầu tiên từ sau khi Lâm Phong bị thương, ánh mắt của Hắc Kỳ Lân rời khỏi thân thể của Lâm Phong, Hắc Kỳ Lân cũng nhìn Tổ Long, nghe thấy những lời này của Tổ Long, trong ánh mắt của Hắc Kỳ Lân dần dần khôi phục ánh sáng.
Tuy những uống này vô cùng ảm đạm, nhưng vẫn tốt hơn vừa rồi, vừa rồi trong ánh mắt của Hắc Kỳ Lân là không có một chút ánh sáng nào.
Lúc đó hắn đã tâm ý nguội lạnh, thậm chí hắn cảm thấy mình đã sắp chết theo Lâm Phong.
Mà hiện giờ nghe Tổ Long nói như vậy, Hắc Kỳ Lân cũng có phản ứng, quả thật hắn không có cách nào cứu Lâm Phong. Nhưng bất kể có nói như thế nào vẫn phải nghĩ hết tất cả biện pháp, cho dù chỉ có xác suất một ngàn phần vạn cũng phải thử, nếu không Lâm Phong thật sự không có bất kỳ cơ hội nào.