- Xin lỗi, vừa rồi ta thật sự không khống chế được bản thân, ta thật sự không chấp nhận được Lâm Phong biến thành thế này, ta cũng biết hiện tại chúng ta có lẽ căn bản không cứu được Lâm Phong. Nếu Lâm Phong muốn khôi phục, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn, ta rốt cuộc nên làm gì?
Cho tới giờ phút này, Hắc Kỳ Lân mới bật khóc, kỳ thật hắn biết rõ trạng thái này của Lâm Phong đúng là thảm.
Đừng nói là bọn họ, cho dù tìm một Chuẩn Đế, sợ rằng cũng chưa chắc đã có thể cứu được Lâm Phong, chính là giống như Tổ Long nói vậy.
Cho dù không có biện pháp cũng phải nghĩ ra biện pháp mới được, lúc này Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng không chế được cảm xúc của mình.
Bất kể là thực lực hay là kiến thức, trong bốn người bọn họ Hắc Kỳ Lân khẳng định đều là cầm cờ đi trước. Nhất là ở phương diện kiến thức, Hắc Kỳ Lân lại là có kiến thức nhiều nhất.
Nhưng có đôi khi kiến thức càng nhiều, ngược lại càng biết chuyện này nghiêm trọng tới mức nào, giống như tình huống hiện tại. Tuy kiến thức của Hắc Kỳ Lân rất nhiều, nhưng hắn biết rõ, lúc này Lâm Phong thật sự đã không còn bất kỳ hi vọng gì, dẫu sao Hắc Kỳ Lân biết rất rõ, Thân thể của Lâm Phong và kinh mạch của hắn đã hoàn toàn khác với nhân loại bình thường, nếu Lâm Phong vẫn giống như lúc trước, cho dù hắn còn có một hơi. Bọn Hắc Kỳ Lân cũng nhất định có thể nghĩ ra biện pháp để cứu Lâm Phong, nhưng Lâm Phong hiện tại, bọn Hắc Kỳ Lân đã hoàn toàn không có cách gì.
Cho nên Hắc Kỳ Lân mới có chút mất hi vọng, mới biến thành đần độn như vậy, nhưng Tổ Long biết rất rõ, nếu để khiến tiếp tục như vậy, bọn họ càng không thể cứu Lâm Phong, cho nên phải khiến Hắc Kỳ Lân tỉnh táo lại mới được, như vậy nói không chừng Hắc Kỳ Lân có thể nghĩ ra biện pháp cứu Lâm Phong.
Sau khi ăn một tát của Tổ Long, Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng tỉnh táo lại, nhưng sau khi tỉnh táo lại thì không khống chế được tình cảm của mình nữa, trực tiếp bật khóc.
Mà bọn Quy Sơn Hỏa Thú và Tổ Long nhìn thấy tình huống này cũng biết, hiện tại quả thật vô cùng khó chịu, dẫu sao hắn biết càng nhiều có lẽ càng mất đi hi vọng.
- Được rồi, ngươi đừng khóc nữa, ngươi cứ tiếp tục khóc cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, hơn nữa tình trạng hiện tại của Lâm Phong đang ngày càng xấu hơn.
- Chúng ta phải nghĩ biện pháp, cho dù không cứu được hắn, ít nhất cũng tạm hoãn loại trạng thái này của hắn đã rồi tính.
Sau đó Tổ Long cũng mau chóng khuyên Hắc Kỳ Lân đừng khóc nữa, có khóc cũng không có ý nghĩa gì, mà lúc này Hắc Kỳ Lân cuối cùng cũng lau khô nước mắt của mình.
Bởi vì tình huống hiện giờ của Lâm Phong quả thật không được lạc quan, thậm chí có thể nói là qua không bao lâu nữa, Lâm Phong chắc sẽ xong đời.
Mà dưới loại tình huống này nếu muốn cứu Lâm Phong, quả thật rất khó khăn, bọn họ căn bản không thể làm được.
Nhưng nếu nghĩ ra biện pháp tạm thời ngăn chặn tình huống này của Lâm Phong, nói không chừng có thể có có một số biện pháp hữu hiệu, sau đó Hắc Kỳ Lân cũng mau chóng thúc đẩy đầu óc, suy nghĩ nên làm thế nào để tạm hoãn loại tình huống này của Lâm Phong.
Đừng để hắn tiếp tục xấu đi, sau khi suy nghĩ rất nhiều loại phương pháp, cuối cùng Hắc Kỳ Lân lại phủ định toàn bộ.
Bởi vì những phương pháp này đối với Lâm Phong hiện giờ chắc là toàn bộ đều không có tác dụng, mà khả năng duy nhất còn lại chính là lợi dụng sinh cơ của bốn người bọn họ để bổ sung cho Lâm Phong.
- Không có vấn đề, tuy hiện tại những gì chúng ta có thể làm quả thật không nhiều, nhưng nếu là dùng sinh cơ của chúng ta để giúp Lâm Phong kéo dài thời gian, ta cảm thấy cũng đáng.
Nghe thấy ý kiến này của Hắc Kỳ Lân, Quy Sơn Hỏa Thú đứng dậy đầu tiên, bởi vì hắn biết rõ, bọn họ hiện tại muốn cứu Lâm Phong khẳng định là không quá có khả năng.
Chỉ có thể hi vọng có thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn hay không, đương nhiên nghĩ biện pháp khẳng định là cần hao phí thời gian.
Việc bọn họ hiện tại cần phải làm là nghĩ biện pháp tranh thủ nhiều thời gian hơn, như vậy dùng sinh cơ của bọn họ để bù đắp sinh cơ đang xói mòn của Lâm Phong cũng coi như là một biện pháp.
Dưới tình huống Lâm Phong bị thương nghiêm trọng như vậy, nếu bọn Hắc Kỳ Lân có biện pháp có thể giúp Lâm Phong chữa khỏi thương thế này. Bọn họ đã sớm nghĩ ra rồi, nhưng đáng tiếc thực lực và thể phách này hiện giờ của Lâm Phong đã hoàn toàn khác với lúc trước.
Bọn Quy Sơn Hỏa Thú và Hắc Kỳ Lân căn bản không nghĩ ra bất kỳ phương thức hữu dụng nào có thể giúp Lâm Phong trị liệu thương thế này.
Bọn họ đã truyền cơ hồ là toàn bộ lực lượng ở trong thân thể của mình cho Lâm Phong, nhưng vẫn không có tác dụng.
Mà lúc này Tổ Long suy nghĩ một chút, nếu bọn họ hiện tại không có cách nào trị liệu giúp Lâm Phong, vậy cũng phải nghĩ ra biện pháp khác mới được.