Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 100 - Chương 103: Quà Ra Mắt

Chương 103: Quà ra mắt

Lời của Lý Duy Vũ khiến đám người Lệ tỷ cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng.

Khunka nhỏ giọng thì thầm: “Hừ, cho kết thúc, hắn nghĩ hắn là ai chứ.”

Đối với những lính đánh thuê mà nói, lúc làm nhiệm vụ, họ ghét nhất là bị ông chủ tự cho là đúng, khua tay múa chân ở bên cạnh mình.

Nhưng khi Phương Hằng nghe được lời này, hắn không những không cảm thấy mình bị xúc phạm, mà thay vào đó là hắn còn cảm thấy như mắt sáng lên.

Chân mày vốn đang nhíu chặt của hắn bỗng giãn ra.

Tinh nhuệ Liên Bang!

Tham gia vào toàn bộ quá trình hành động.

Hay thật! Này không phải là đang cho không công cụ người sao!

Phương Hằng suy nghĩ, và thử hỏi thăm dò: “Ta có thể có nhiều…”

Lý Duy Vũ lập tức cắt ngang với vẻ mặt vô cảm.

“Không thể, ngươi không thể từ chối được, nào cự tuyệt, cái này là tiền đề hợp tác với Liên Bang, cũng là vì để đảm bảo điểm tài nguyên tạm thời, hy vọng ngươi có thể hiểu.”

“Bọn ta sẽ cố gắng giảm bớt ảnh hưởng đến đội của các ngươi, chỉ cử một người tham gia vào tiểu đội của các ngươi, hắn sẽ không làm ảnh hưởng đến hành động của các ngươi....”

“Không không không, ngươi hiểu lầm rồi, ta hoàn toàn hiểu được nỗi lo của các ngươi.”

Phương Hằng liên tục xua tay.

Lý Duy Vũ khá sững sờ.

Hắn muốn nói cái gì chứ?

“Từ trước tới giờ, công ty trò chơi Hoàng Minh của bọn ta luôn tôn trọng ý kiến của khách hàng là trên hết, vui vẻ phục vụ người dân đại chúng, tôi cũng vô cùng tin tưởng Liên Bang, ý của ta là nếu chỉ có một người gia nhập vào tiểu đội của bọn tôi thì có phải quá ít không?”

“Vì lí do an toàn, ngươi hoàn toàn có thể cử một tiểu đội gia nhập vào đội của bọn ta.”

Ý của hắn là gì?

Trong hầu hết các nhiệm vụ lúc trước, những đội người chơi khác khi nghe Liên Bang muốn gia nhập vào đội thì đều tỏ ra bất hợp tác.

Sao đến hắn thì lại thay đổi hoàn toàn?

Nhất thời, Lý Duy Vũ còn cảm thấy Phương Hằng có phải đang giễu cợt hắn hay không.

“Bọn ta cần toàn bộ quá trình hướng dẫn và giám sát từ Liên Bang, cảm ơn ngươi!”

Nhìn vẻ mặt thành thật của Phương Hằng, Lý Duy Vũ không tài nào hiểu nổi.

“Mọi người có thể giúp ích cho bọn ta, dù sao thì việc cầm nhiều gói thuốc nổ cỡ nhỏ ở trên tay như vậy cũng làm ta không yên tâm lắm, nếu lỡ trong quá trình xông vào trấn Hi Vọng mà gặp phải đợt công kích của đám zombie thì khá phiền phức!”

Lý Duy Vũ bắt đầu suy nghĩ và chợt nhận ra.

Hóa ra Phương Hằng là muốn để cho đội tinh anh của Liên Bang bọn họ làm “Cu li”.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp trường hợp này.

Trong lúc nhất thời, Lý Duy Vũ có chút im lặng.

Sau khi đã suy nghĩ một cách kỹ càng, Lý Duy Vũ đồng ý với đề nghị này.

Tóm lại chỉ cần đạt được mục đích giám sát là được rồi, cứ thêm nhiều người vào thì hắn có thể kiểm soát đội ngũ công ty trò chơi này dễ hơn, tránh để xảy ra bất trắc nằm ngoài tầm tay.

Dù sao, trong số nhiều công hội người chơi và công ty trò chơi ở đây, cũng chỉ có công ty trò chơi Hoàng Minh là dám nhận nhiệm vụ, hơn nữa họ còn đồng ý bồi thường tiền sau khi nhiệm vụ thất bại.

Đây mới là lý do khiến cấp trên bằng lòng tin công ty trò chơi Hoàng Minh.

Dĩ nhiên, Liên Bang đã cũng cân nhắc đến việc nhiệm vụ thất bại, họ cũng đã lên kế hoạch rút lui dự bị xong rồi.

“Vậy được, tiểu đội tinh anh số 17 của Liên Bang sẽ đồng hành cùng các ngươi trong suốt quá trình hoàn thành nhiệm vụ lần này, hãy nhớ, trong thời khắc mấu chốt, bọn ta có quyền kết thúc nhiệm vụ.”

Lý Duy Vũ nói xong thì vẫy tay với một thanh niên đang đứng cách đó không xa.

“Đây là thành viên tinh anh trực thuộc Liên Bang, đội trưởng Trần Ngự của tiểu đội số 17 tới trình diện ngươi.”

Trần Ngự dẫn năm người chơi đi tới chỗ đó, họ chào với Lý Duy Vũ, rồi lại đồng loạt xoay người nhìn Phương Hằng.

“Ngài Phương Hằng, bọn ta sẽ phối hợp với các ngươi trong suốt quá trình hoàn thành nhiệm vụ lần này!”

Xong!

Lắc lư tới tay!

Phần phiền phức nhất trong kế hoạch giết chết đó chính là bọn họ cần gắn gói thuốc nổ và dẫn dụ Alex vào cạm bẫy trong khi bị bao vây bởi đám zombie.

Có sự hỗ trợ từ công cụ là người của Liên Bang, thì tỷ lệ thành công lại tăng lên thêm một khúc!

Phương Hằng: “Hợp tác vui vẻ!”

...

Trấn Hi Vọng đã bị chiếm cứ bởi đám zombie.

Đám người Phương Hằng đi tới phía đông của trấn nhỏ, chuẩn bị xâm nhập từ cửa chính.

Trước khi đi, Phương Hằng và Hạo Châu đã lấy một cái mặt nạ ẩm màu đen và đeo lên mặt một cách đầy ăn ý.

Cảnh này khiến cho đội của Trần Ngự chẳng hiểu gì.

Bọn họ đang định làm gì...

Thoạt nhìn bộ trang phục này cơ hơi giống kẻ cướp ngân hàng trong phim.

Phương Hằng cũng phát cho Trần Ngự và đội tinh anh của hắn mỗi người một cái mặt nạ màu đen.

“Tới đây tới đây tới đây, một người một cái, quà ra mắt đây.”

Mặt nạ là một đạo cụ rất cơ bản trong trò chơi, chỉ cần mấy mảnh vải rách là có thể tùy tiện chế tạo ra nó.

Phương Hằng còn thêm một bước đặc biệt, đó là ngâm ướt nó với nước suối pha lẫn nước hoa.

Vật phẩm: Mang mùi hương màu đen ướt mặt nạ.

Vật phẩm: Mặt nạ ẩm màu đen có mùi thơm.

Loại hình: Trang phục.

Giải thích: Mặt nạ được chế tạo xù xì, có thấm ướt hỗn hợp nước hoa… Nếu ngươi không chê xấu xí, thì ngươi có thể thử đeo nó.

“Ta có nên nói cảm ơn không?”

Trần Ngự cầm cái mặt nạ ướt trong tay, có cảm giác dở khóc dở cười.

Món đồ chơi này có ích gì chứ?

“Nào, không có gì đâu, không cần khách khí.”

Vừa nói dứt lời, sắc mặt của Phương Hằng trở nên nghiêm túc, hắn nhìn đám zombie đang rải rác ở trong trấn Hi Vọng.

“Các ngươi chuẩn bị xong chưa? Bắt đầu thôi.”

Tiểu đội tinh anh do Trần Ngự dẫn dắt có năng lực kỹ năng cực mạnh, vũ khí của họ là cây dao dài bằng sắt cùng màu, thậm chí mỗi người còn được trang bị cây súng lục.

Chỉ là số lượng đạn trong súng lục của họ có hạn, nếu không phải là dưới tình huống khẩn cấp thì họ sẽ không sử dụng.

Đoàn người nhanh chóng xông vào trấn Hi Vọng và giết thẳng một đường.

Bình Luận (0)
Comment